Phòng Trì Thiệu Tư chìm trong ánh đèn dịu màu xanh lam. Màn hình game phản chiếu đôi mắt lạnh nhạt của anh, còn hơi nước ấm trên tóc vẫn chưa khô hẳn, rơi nhẹ lên cổ áo.

Ánh mắt Trì Thiệu Tư không rời khỏi vị tướng [Ma Pháp Sư] đang solo mid. Mỗi lần cậu ấy tung kỹ năng là như có mấy chục cái súc tua được tung ra vậy, mềm mãi, mượt mà, chính xác đến đáng kinh ngạc. Mấy người chơi rank Đồng bình thường làm gì có ai có năng lực tung combo [Thiểm Quang + Sương Mù Ác Mộng] nhanh như vậy?

“Rất giống.” Trì Thiệu Tư tự lẩm bẩm, tay vẫn giữ thao tác ổn định.

Lúc này, đường trên đội bạn đẩy quá cao, Trì Thiệu Tư lập tức ra hiệu "Tấn công".

Ngay lập tức, [Ma Pháp Sư] cũng vừa lúc đẩy xong lính, không cần chờ hiệu lệnh, tự động đảo đường lên top.

Hai người... không hẹn mà gặp.

“Ồ?” Trì Thiệu Tư hơi nhướn mày, khóe môi cũng nhếch lên.

Anh điều khiển [Dây Xích Tử Thần] bật kỹ năng đặc trưng, kéo dây xích bay về phía [Ma Pháp Sư], nhẹ nhàng leo lên người cậu ấy.

[Ám Tỏa Hành Trình] kích hoạt.

Hai vị tướng dính liền nhau, một người điều hướng, một người chuẩn bị sát chiêu.

Cảnh tượng ấy trên bản đồ nhỏ trông như một cặp đôi đang cùng cưỡi một chiếc xe mô tô lửa, lao thẳng lên tuyến trên.

Ở nhà mình, Lộ Nhạc Dương trợn mắt nhìn màn hình

“Lại leo nữa?!”

Nhưng lần này, chưa kịp phản kháng, Lộ Nhạc Dương liền nhận ra ý đồ của người kia: băng trụ bắt đường trên.

[Cảnh Báo: Đối phương SP đang cắm mắt ven bụi!]

Cậu lập tức nhấn ping cảnh báo, đồng thời điều khiển tướng vòng một góc nhỏ né tầm nhìn.

Ngay sau đó, [Dây Xích Tử Thần] trên người cậu lướt xuống, lượn qua hướng ngược lại, hai người giống như đã diễn tập trước với nhau cả trăm lần.

“Ha...” Lộ Nhạc Dương bất giác bật cười.

Cảm giác này thật quen thuộc.

Giống như ngày trước ở team cũ, khi cậu cùng đồng đội thấu hiểu từng nước đi, một ánh mắt thôi cũng đủ hiểu ý nhau.

[First Bloodl!]

Cả hai đều không chat, không ping gì thêm, nhưng lại tiếp tục dính sát nhau, hướng về đường bot.

Một lần nữa phối hợp. Một lần nữa hạ gục.

Lộ Nhạc Dương không nhịn được mở miệng: "Người này có cùng mạch suy nghĩ với mình sao?”

Trong phòng Trì Thiệu Tư, ánh đèn mờ chiếu lên nụ cười hiếm hoi.

“Tôi quả thật đang đọc suy nghĩ cậu đấy, [Nhạc].”

---

Game kết thúc

[Victory!]

Nhìn dòng chữ hiện lên cậu không kích động, chỉ khẽ cong môi cười sau đó liền out game

Lộ Nhạc Dương vừa out game liền tắt luôn máy, cũng chẳng nhìn bảng thành tích hay tin nhắn hệ thống. Cậu quăng mình lên giường, lăn qua lăn lại vài vòng cảm thụ cảm giác chiến thăng, sau đó quấn chăn như sâu kén, chưa đầy năm phút sau đã ngủ say.

Trong lúc ấy, ngoài giao diện chính của game, một lời mời kết bạn yên lặng bật lên ở góc phải màn hình, cái tên sáng rõ giữa đêm đen.

[Star] đã gửi lời mời kết bạn.

Chớp mắt đã bị hệ thống xếp gọn xuống dưới cùng của hàng chục tin nhắn spam rác, tin tuyển thành viên và mấy lời mời vô danh đến từ những người chơi khác. Cứ thế bị chôn vùi không dấu vết.

**

Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, ánh nắng nhàn nhạt chiếu qua rèm cửa, lặng lẽ bò lên chóp mũi Lộ Nhạc Dương. Cậu trở mình một cái, cảm giác như vừa rơi ra từ giấc mơ kỳ quái nào đó.

"Ưm... nóng vậy.." Cậu dụi mắt, đầu óc vẫn còn mơ hồ. Đưa tay mò lấy điện thoại, ánh sáng chói lòa làm cậu nhíu mày, nhưng chưa đầy ba giây sau đã tỉnh táo ngay lập tức.

8 giờ sáng.

Lộ Nhạc Dương rướn người ngồi dậy, tiện tay mở điều hòa xuống thêm vài độ rồi lật ga giường ra. Mùi thanh thanh mát mát của tin tức hôm qua còn phảng phất trong không khí, nhưng đã mờ nhạt đi nhiều.

Sau khi đánh răng rửa mặt, cậu lững thững xuống bếp, lấy một hộp sữa chua trong tủ lạnh, thêm vài lát kiwi sấy khô, ăn hết sạch trong vòng chưa đầy mười phút. Xong xuôi, quay trở về phòng, ngồi xuống ghế gaming với tâm trạng nhẹ nhõm như chưa từng có kỳ phát tình nào vừa lướt qua đêm trước.

Mở máy.

Cậu khởi động lại hệ thống, vừa mở game thì màn hình hiện lên một loạt thông báo cũ — tin nhắn từ hệ thống, kết quả trận đấu đêm qua, và…

Lộ Nhạc Dương nheo mắt lại khi thấy dòng chữ [Star] đã gửi lời mời kết bạn nằm lạc lõng ở giữa đống tin nhắn khác. Hơi ngạc nhiên.

“Ơ? Cái tên này…”

Là đồng đội JG hôm qua.

Là người đã cưỡi lên đầu cậu như công cụ di chuyển suốt nửa trận, nhưng cũng là người có thao tác cực chuẩn, phối hợp rất ăn ý với cậu. Cả hai cứ thế mà đánh như đã luyện phối hợp từ trước, không cần ping cũng biết người kia sẽ làm gì.

Lộ Nhạc Dương trầm ngâm mấy giây rồi nhấn "Đồng ý".

Chưa đến mười giây sau, khung chat riêng bật lên.

[Star]: Chào buổi sáng.

[Nhạc]: Ờ.

[Star]: Hôm qua phối hợp không tệ. Vẫn muốn duo chứ?

Lộ Nhạc Dương chống cằm, khóe môi hơi nhếch lên.

[Nhạc]: Vẫn còn ở rank Đồng, đánh cho lên Vương Giả trong tuần..

[Star]: Tôi gánh cậu.

Lộ Nhạc Dương suýt thì bật cười.

Cái giọng điệu tự tin chết tiệt này… Cậu nhìn chằm chằm cái tên [Star] mà có cảm giác quen thuộc kỳ lạ. Nhưng chưa nghĩ ra được là ai, cậu cũng không quá bận tâm. Dù sao thì, miễn phối hợp tốt là được.

[Nhạc]: OK. Hẹn giờ?

[Star]: 9 giờ. 

Lộ Nhạc Dương uống một ngụm nước, đồng hồ lúc này là 8:34.

Thừa thời gian để dọn chuột, chỉnh DPI, làm nóng tay. Cậu còn đặc biệt bật stream nội bộ để tự xem lại thao tác, không phát trực tiếp, chỉ lưu để xem lại sau này phân tích.

**

Cùng thời gian đó, ở nhà riêng Trì Thiệu Tư.

Sau khi thức dậy, tắm rửa xong, Trì Thiệu Tư cũng đã ăn sáng xong — một phần sandwich trứng đơn giản cùng cốc sữa nóng.

Anh ngồi lại vào bàn, bật máy tính, mở ứng dụng chuyên dụng của chiến đội để kiểm tra lịch nghỉ dưỡng.

Đúng như dự kiến, kỳ mẫn cảm sẽ kết thúc vào cuối tuần. Sau đó anh sẽ trở lại đội, tiếp tục thi đấu vòng loại giữa mùa. Nhưng trước khi quay về, Trì Thiệu Tư vẫn muốn thử nghiệm một vài kiểu phối hợp mới, với một người chơi có cảm giác giống… tuyển thủ.

Dù đối phương đang ở rank Đồng, nhưng cảm giác đánh cùng nhau đêm qua không hề giống người chơi nghiệp dư.

“Chắc là một tuyển thủ nghỉ thi đấu, hoặc là tài khoản phụ của ai đó,” Trì Thiệu Tư nghĩ thầm. Anh chuyển sang acc phụ, gửi tin nhắn.

[Star]: Tới chưa?

**

9 giờ đúng, hai người tổ đội, vào hàng chờ.

Trận đầu, vẫn là [Ma Pháp Sư] và [Dây Xích Tử Thần].

Lần này không cần nói câu nào, vừa vào game, Trì Thiệu Tư liền điều khiển tướng của mình leo lên người Lộ Nhạc Dương, ngồi im. Đợi đến lúc cậu vừa đẩy xong đợt lính Mid đầu tiên, liền kéo cả hai lao vào rừng địch.

Hai người như một, không cần ping, không cần chat.

Khi Lộ Nhạc Dương vẽ ra phạm vi chiêu khống chế, Trì Thiệu Tư đã sẵn sàng nắm lấy đối thủ.

Khi Trì Thiệu Tư tung chiêu trói, Lộ Nhạc Dương đã chuẩn bị combo dồn sát thương.

Một người vẽ mộng, một người xiềng xích.

Một tím một đen, như ác mộng giáng xuống rừng sâu.

Phút thứ 7, hai người đã có tổng cộng 9 mạng. Đội bạn gào khóc: “Rank Đồng sao có thể khổ như vậy?”

Phút thứ 10, hệ thống thông báo:

[Nhạc] - Godlike!

[Star] - Double Kill!

Kệnh chat đội bật lên.

[SP]: Hai người này chắc là couple phải không?? Đánh ăn ý quá trời luôn á.

[TOP]: Chắc lại là tuyển thủ đi tạt cá đấy. Nếu không phải thì tôi đi ăn giày.

Lộ Nhạc Dương nhìn mấy dòng chat kia, khóe môi cong cong. Cậu gõ vài từ trên khung chat rồi ấn gửi.

[Nhạc]: Đừng ăn giày, không tiêu hóa được đâu.

Phía bên kia, Trì Thiệu Tư cũng khẽ cong môi, đôi mắt sau màn hình lóe lên chút thích thú.

**

Sau trận đấu, cậu định nghỉ tay thì Trì Thiệu Tư lại gửi lời mời tổ đội tiếp.

Lộ Nhạc Dương lưỡng lự vài giây, rồi nhấn "Đồng ý".

Dù sao... cũng không tệ khi có một người đồng đội biết mình muốn gì trước khi mình kịp nghĩ.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play