Mãi đến khi bác sĩ hết lần này đến lần khác vỗ ngực đảm bảo, Nguyễn Dao chỉ bị chấn động não cộng thêm suy yếu, không nguy hiểm đến tính mạng, Tần Lãng mới thả quần áo của bác sĩ ra.
Bác sĩ dường như sợ bị làm phiền đến sợ, kéo tay áo về nhanh như chớp rồi chạy mất bóng.
Phòng bệnh trở nên yên tĩnh, Tần Lãng đi tới trước giường bệnh, Nguyễn Dao nhắm mắt, lông mi dài rậm phủ bóng dưới mí mắt, lồng ngực khe khẽ phập phồng.
Nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt cùng đôi môi nứt nẻ của cô, cơn đau âm ỉ trong lòng Tần Lãng lại lan tràn.
Đến ngồi xuống cạnh giường, Tần Lãng nhẹ nắm lấy tay cô, ngón tay trắng nõn thon dài tựa ngòi bút, lúc này hoàn toàn bị anh bao trọn trong lòng bàn tay, trông có vẻ nhỏ nhắn manh mai.
Chỉ có thời khắc này, trái tim lơ lửng treo cao của anh mới thực sự được buông xuống.
Thiếu chút nữa thôi, nếu anh đi chậm hơn một chút, e rằng ... Vừa nghĩ đến những gì Đinh Hạo Văn đã làm với cô, nghĩ tới Nguyễn Dao có thể bị bán vào thôn trong núi, anh liền cảm thấy ban nãy đánh còn quá nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT