Nghe được lời Khương Học Hải, trong đầu Tần Lãng lập tức thoáng hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp, trắng như tuyết.
Khóe môi anh mấp máy, dừng lại mới nói: “Chưa có người yêu.”
Mày rậm của Khương Học Khải nhướng lên: “Thật sự không có sao? Nhưng mà chú nghe đồng chí Giang Xuân Hoa nói cậu mua một cái khăn choàng cổ nữ màu đỏ của Nga Xô – viết, nếu không có người yêu, thế khăn choàng cổ này cậu mua cho ai vậy?”
Dầu mỏ Thái Lợi tiếp giáp với Nga Xô – viết, bên kia thường xuyên có hàng hóa lưu thông tới đây, như quần áo, giày, găng tay gì đó, đều là hàng tốt, thật sự bán rất chạy ở căn cứ dầu mỏ.
Nhưng mà bình thường đều là nhóm người nhà của căn cứ dầu mỏ tới giành mua đồ, đột nhiên người đàn ông độc thân như Tần Lãng cũng chạy tới mua, cứ như là bên trong bầy gà đột nhiên lẫn vào một con sếu trắng, sao mà không làm người ta ngạc nhiên chứ?
Ký ức của Tần Lãng quay về đầu tuần.
Ngày đó người đàn ông trung niên bán hàng của Nga Xô Viết lại cầm một đống hàng tới cửa căn cứ bán, khi anh đi ngang qua nhìn thấy một chiếc khăn choàng cổ lông dê màu đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT