Tâm tính của Chân Lạc Mặc trước giờ vẫn luôn thong dong bình thản, thế nhưng sau cuộc nói chuyện với Bùi Chung Hiền hôm nay thì cậu có chút không thể bình tĩnh được. Sau khi nghe thấy câu nói cuối cùng của Bùi Chung Hiền thì cái cảm giác hắn ta không phải là hung thủ lại càng mãnh liệt hơn, thế nhưng Chân Lạc Mặc lại không có bất kỳ chứng cứ nào để nói với cảnh sát rằng mình đang nghi ngờ Vưu Tư Hề, dù sao thì cô ta cũng thoạt nhìn như chẳng có liên quan gì đến chuyện đầu độc này cả.
Chân Lạc Mặc cảm thấy trước tiên vẫn nên đi tìm Du Hiển Duẫn để bàn bạc một chút thì hơn, không thể tự tiện làm bất cứ việc gì được.
Chân Lạc Mặc một mình đi ra khỏi cửa cục cảnh sát, Dịch Lãng vẫn luôn đứng đợi ở đó nhìn thấy cậu thì liền bước đến, hỏi: “Tiểu phu tử, sao rồi?”
Chân Lạc Mặc nhìn Dịch Lãng, rồi lại nhìn sang anh Đông, cậu lắc lắc đầu, nói: “Không có gì cả.”
Dịch Lãng nhận thấy được Chân Lạc Mặc không muốn nói nhiều, cho nên cậu ta cũng hiểu ý mà không hỏi thêm gì nữa, ngược lại là ôm lấy vai của Chân Lạc Mặc, nhẹ giọng mà cười nói: “Nếu không còn chuyện gì nữa thì về đi, chỉ đáng tiếc là cái tên Bùi Chung Hiền kia bị bắt sớm quá thôi.”
Chân Lạc Mặc nhìn Dịch Lãng, không hiểu ý của cậu ta cho lắm, còn Dịch Lãng thì trên mặt tuy là đang cười, thế nhưng ánh mắt thì lại chả có tí ý cười gì cả, cậu ta nửa thật nửa giả mà nói: “Phải để cho em đánh một trận rồi mới để cảnh sát bắt đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT