Sau khi Chân Lạc Mặc ăn sáng xong thì liền dọn dẹp phòng khách và nhà bếp, trong lúc đó thì Dịch Lãng có gọi điện thoại đến một lần, hai người cũng khá thân, cho nên cũng không có nói gì nhiều về những chuyện trên mạng. Bọn họ chủ yếu chỉ là bàn về cái vai diễn mới của Dịch Lãng, thuận tiện còn tán gẫn thêm một chút về việc《Phong Hoa Lăng Vân truyện》sẽ được phát sóng vào tối nay. Dịch Lãng nói: “Tiểu phu tử, anh diễn tốt như vậy, sau ngày chắc chắn là sẽ có rất nhiều người tìm anh đóng thêm nhiều bộ phim truyền hình nữa.”
Chân Lạc Mặc cười cười, nói: “Vậy mượn lời chúc của cậu nhé.”
Lúc Chân Lạc Mặc đang dọn dẹp nhà cửa thì Du Hiển Duẫn vẫn luôn ở trong phòng chơi với Trăn Trăn, Chân Lạc Mặc dọn dẹp xong rồi thì liền định ép nước trái cây cho bé con uống, cậu mở tủ lạnh ra nhìn một chút, cảm thấy mấy quả táo ở trong đó nhìn cũng tươi.
Chân Lạc Mặc đi tới trước cửa phòng ngủ của Trăn Trăn, cậu gõ gõ cửa mấy cái để hai người kia chú ý, rồi liền giơ quả táo đang cầm trong tay lên mà nói: “Chuẩn bị bịt tai lại đi.”
Du Hiển Duẫn và Trăn Trăn thật sự rất dị ứng với tiếng cắn táo, cho dù chỉ nhìn thấy táo thôi cũng đã nghĩ đến cái âm thanh đó rồi. Du Hiển Duẫn và Trăn Trăn cứ như là có thâm cừu đại hận mà nhìn Chân Lạc Mặc, còn cậu thì lại cười: “Ráng nhịn một chút đi là có nước táo uống rồi.”
Trăn Trăn thích vị táo, nhưng lại rất ghét cái tiếng cắn táo, cho nên Chân Lạc Mặc chỉ có thể làm nước ép cho bé con uống thôi. Trăn Trăn nghĩ rằng mình có thể được uống nước ép, do dự một hồi, cuối cùng vẫn là dùng hai cái bàn tay nhỏ mà bịt tai của mình lại, sau khi bé con đã che tai của mình xong thì liền xoay sang Du Hiển Duẫn mà nói cứ như là đang chào hàng vậy: “Anh trai, nước táo uống ngon lắm, chỉ cần bịt tai lại là đã có thể có nước ép uống rồi đó.”
Phòng ở của Chân Lạc Mặc rất nhỏ, cho dù cậu có làm nước ép ở trong nhà bếp thì Du Hiển Duẫn và Trăn Trăn ở trong phòng ngủ vẫn có thể nghe được vô cùng rõ ràng, Du Hiển Duẫn căn bản là không hề tin tưởng mà nói: “Bịt tai lại vẫn có thể nghe thấy đó.”
Chân Lạc Mặc cười: “Đàn anh, Trăn Trăn còn dũng cảm hơn anh nữa đó.”
Du Hiển Duẫn cãi lại: “Chuyện này không có liên quan gì đến việc dũng cảm hay là không, chỉ là tránh được cái nguy hiểm có thể tránh mà thôi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play