Tiếng chuông báo hiệu năm mới vang lên, một năm nữa lại vừa mới trôi qua, vào đúng mười hai giờ thì Chân Lạc Mặc liền bưng một dĩa sủi cảo nóng hổi đặt lên bàn. Ngày hôm nay là ngày mà Chân Lạc Mặc cười nhiều hơn mọi ngày, cậu vui vẻ mà nói với Du Hiển Duẫn: “Đàn anh, chúc mừng năm mới.”
Du Hiển Duẫn cũng đáp lại một câu chúc mừng năm mới, rồi sau đó lại nói: “Đưa tay ra.”
Chân Lạc Mặc không hiểu gì mà đưa một tay ra, Du Hiển Duẫn lại nói tiếp: “Hai tay.”
Chân Lạc Mặc không biết là Du Hiển Duẫn đang làm gì, thế nhưng cậu vẫn rất phối hợp mà đưa hai tay ra trước mặt anh.
Du Hiển Duẫn giúp cậu chỉnh lại hai tay cho nghiêm chỉnh, tay của anh nhẹ nhàng mà nắm lấy tay của Chân Lạc Mặc, ngửa hai lòng bàn tay của cậu lên, sau đó liền từ sau lưng mà lấy ra một cái bao lì xì, vô cùng trịnh trọng mà đặt nó vào trong lòng bàn tay của Chân Lạc Mặc.
Du Hiển Duẫn cười nói: “Lì xì cho cậu, một tiếng đàn anh đó cũng không phải là gọi chơi, đúng không?”
Du Hiển Duẫn vừa nãy cũng mới lì xì cho Trăn Trăn một bao dày cộm, Chân Lạc Mặc không nghĩ rằng mình cũng có, bỗng nhiên có chút ngượng ngùng mà nói: “Con nít mới nhận lì xì chứ, em đã lớn rồi.”
Du Hiển Duẫn cười: “Có lớn đi nữa thì vẫn nhỏ hơn tôi, cậu đã gọi tôi một tiếng đàn anh thì đương nhiên là phải cho cậu được hưởng phúc lợi của việc ít tuổi hơn rồi.”
Chân Lạc Mặc cầm bao lì xì mà Du Hiển Duẫn đã cho mình xem đi xem lại, trong ánh mắt là vẻ mới mẻ và sự vui sướng không thể che giấu được. Cậu vô cùng mừng rõ mà đặt bao lì xì lên bàn, nghĩ lại thì sợ nó sẽ bị bẩn, cho nên liền định cất nó vào cái tủ ở bên cạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play