Bùi Chung Hiền nghe thấy Du Hiển Duẫn muốn gọi cảnh sát đến thì liền căng thẳng đến mức la to lên: “Không được!”
Du Hiển Duẫn nhìn về phía Bùi Chung Hiền, ngay cả nhà sản xuất, giám chế cùng với đạo diễn cũng nhìn cậu ta. Cái trán của Bùi Chung Hiền lúc này đã đầy mồ hôi lạnh rồi, cậu ta sợ hãi mà nói: “Xin anh đừng có báo cảnh sát, tôi chỉ là muốn đùa một chút thôi, nhưng mà không ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra như vậy.”
Du Hiển Duẫn không có rảnh mà lãng phí thời gian với Bùi Chung Hiền, anh nói thẳng: “Bây giờ tôi có hai cái thông báo, hay là cậu nghe thử xem cái nào hợp ý cậu hơn nhé? Một, cậu không được phép quay《Đế Thành Kế》nữa, yên lặng hủy hợp đồng rồi rời khỏi đoàn phim. Hai, cậu âm mưu bắt cóc con nít, đã bị cảnh sát dẫn đi rồi.”
Nhà sản xuất ngồi ở bên cạnh đang định nói gì đó thì Du Hiển Duẫn liền lạnh lùng mà liếc mắt nhìn anh ta một cái, anh dùng cái giọng điệu chắc như đinh mà nói: “Để cho cậu ta chọn.”
Nhà sản xuất liền lập tức ngậm miệng lại.
Bùi Chung Hiền nghe thấy Du Hiển Duẫn cho mình hai lựa chọn, cái nào cũng đều là đường chết cả. Nếu như trong cái giới này mà cậu ta mang tiếng là trở mặt với đoàn phim thì chỉ sợ là sau này cũng sẽ không nhận được kịch bản gì hay ho cả, huống chi là cái vai trong《Đế Thành Kế》này là do cậu ta dùng hết tài nguyên của mình mà có, làm sao cậu ta lại có thể cam tâm mời rời đi được. Thế nhưng nếu như cậu ta không đồng ý thì với sự cứng rắn của Du Hiển Duẫn, anh nhất định sẽ báo cảnh sát đến mà bắt cậu ta đi, đến lúc đó khi mọi chuyện đều bị phơi bày ra thì cậu ta sẽ hoàn toàn sụp đổ, nhất định là sẽ bị bộ ngành kéo vào trong danh sách đen mất.
Bùi Chung Hiền nhìn những con người đang ngồi trong phòng họp, cậu ta cảm thấy mình đã cùng đường rồi, cho nên liền quỳ xuống, hai đầu gối vang lên một tiếng ‘phịch’ thật lớn.
Bùi Chung Hiền quỳ rạp trên mặt đất mà khóc rống, vừa khóc vừa cầu xin đoàn phim tha cho cậu ta, cho cậu ta một cơ hội để làm lại cuộc đời.
Nhà sản xuất, giám chế cùng với đạo diễn Kỷ đều bị hành động đó của Bùi Chung Hiền làm cho giật mình, ba người liền vội vàng đứng dậy, còn Du Hiển Duẫn thì vẫn ngồi yên tại chỗ, vững như núi Thái Sơn mà nói: “Đừng có ầm ĩ như vậy, hai cái đầu gối cùng với nước mắt của cậu ta không có quý như vậy đâu, Chân Lạc Mặc bị nứt xương vai phải, Trăn Trăn thì vẫn còn đang nằm trong bệnh viện chưa có tỉnh lại kia kìa. Tất cả đều là do Bùi Chung Hiền, chuyện cũng đã nháo lớn như vậy rồi, nói gì thì cũng cần phải có một lời giải thích chứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play