Diện tích của phòng dành cho khách của Chân Lạc Mặc cũng không được lớn mấy, trong phòng cũng không có chỗ để người khác ngồi, cho nên ba người Chân Lạc Mặc, Du Hiển Duẫn cùng với Trác Hành Kiện cuối cùng vẫn là phải ra ngoài phòng khách ngồi để bàn chuyện kịch bản.
Trên mặt đất ngoài phòng khách lúc này đang được bày một phần nhỏ của món đồ chơi xe lửa mà Du Hiển Duẫn cùng với Trăn Trăn vừa mới ráp được, những linh kiện khác thì rải rác mỗi nơi một miếng, ba người bọn họ liền cẩn thận từng li từng tí để tránh những món đồ đó, đến ngồi ở cái bàn ăn tương đối gọn gàng ở phía bên kia.
Kịch bản của Du Hiển Duẫn được đặt ở trên bàn ăn, cả một cuốn kịch bản dày cộm được dán đầy các loại giấy note đủ màu sắc, bên trong kịch bản cũng đã được anh ghi chú lại lít nhít toàn là chữ với chữ. Buổi sáng Chân Lạc Mặc đã được nhìn qua kịch bản của Du Hiển Duẫn rồi, mà bây giờ được nhìn lại thì cậu vẫn không khỏi mà phải cảm thán. Trong cái giới giải trí này thì Du Hiển Duẫn là một người có điều kiện, được trời cao ưu ái, vậy mà anh vẫn không ngừng cố gắng, sự hy sinh của anh dành cho một vai diễn còn nhiều hơn những gì mà mọi người nghĩ nữa.
Chân Lạc Mặc cảm thấy bản thân cậu lại phải càng thêm nỗ lực hơn, như vậy thì mới có thể đuổi kịp được Du Hiển Duẫn.
Du Hiển Duẫn không biết trong đầu Chân Lạc Mặc đang nghĩ cái gì, anh tiện tay cầm kịch bản của mình lên, lật đến đoạn có phân cảnh của tiểu thái giám Hạ Mộc thì liền hỏi: “Đọc kịch bản tới đâu rồi? Đã viết tóm tắt nhân vật chưa?”
Chân Lạc Mặc trả lời: “Vẫn chưa, em vẫn còn đang xem qua cốt truyện với lời thoại, bây giờ em vẫn chưa biết  nên diễn vai thái giám như thế nào, sợ là nếu tùy tiện đi viết tóm tắt nhân vật thì sẽ viết sai.”
Du Hiển Duẫn “ừ” một tiếng, anh di chuyển cái ghế một chút, chủ động ngồi xuống bên cạnh Chân Lạc Mặc.
Sau khi biết được ân sư Phương Diệc Quy của mình rất là quan tâm đến Chân Lạc Mặc thì Du Hiển Duẫn đã quyết định là sẽ cố gắng giúp đỡ cho cậu, hơn nữa Chân Lạc Mặc còn là một diễn viên có thực lực, anh vô cùng tình nguyện thảo luận, tập thoại với cậu.
Du Hiển Duẫn cầm bút lên, vừa viết vào sổ tay của mình vừa nói: “Phải tóm tắt nhân vật một cách chính xác thì mới có thể khắc họa rõ được nhân vật. Mỗi một lời nói, hành động đều có liên quan đến tính cách của nhân vật, mà tính cách thì lại có liên quan đến hoàn cảnh trưởng thành của nhân vật đó. Bên trong kịch bản không có đề cập đến, cho nên diễn viên chúng ta cần phải cố gắng để bổ sung được những điều đó, như vậy thì mới có thể khiến cho nhân vật có máu, có thịt, có linh hồn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play