Tiến sĩ Frederick Chilton, Chánh văn phòng Bệnh viện Tội phạm Tâm thần Chesapeake State, đi vòng qua bàn đến bắt tay Will Graham.
“Hôm qua tiến sĩ Bloom đã gọi cho tôi, anh Graham ạ - hay tôi nên gọi anh là tiến sĩ Graham nhỉ?”
“Tôi không phải tiến sĩ."
“Tôi rất mừng được nói chuyện với tiến sĩ Bloom, chúng tôi quen biết nhau hằng bao nhiêu năm rồi. Ngồi xuống ghế kia nhé."
“Chúng tôi rất cảm kích trước sự giúp đỡ của ông, ông Chilton.”
"Nói thật thì, nhiều khi tôi cảm giác như mình là thư ký cho Lecter chứ không phải là người cầm giữ hắn," Chilton nói. “Nội lượng thư từ của hắn không thôi cũng đau cả đầu rồi. Tôi nghĩ có vài chuyên gia nghiên cứu cho rằng việc trao đổi thư từ với hắn là rất cao siêu - tôi từng thấy những lá thư của hắn được lồng khung trong mấy khoa tâm lý học - và có một thời gian dường như mỗi một anh chuẩn bị lấy bằng Tiến sĩ trong ngành này đều muốn được phỏng vấn hắn. Dĩ nhiên tôi rất vui lòng được hợp tác với anh, và với tiến sĩ Bloom.”
"Tôi cần phải gặp bác sĩ Lecter ở mức riêng tư nhất có thể," Graham nói. “Sau hôm nay có thể tôi lại cần phải gặp hắn hay gọi điện cho hắn nữa.”
Chilton gật đầu. "Trước hết, Lecter sẽ ở trong phòng hắn. Nhất định đấy là nơi duy nhất hắn không bị cùm trói gì. Một bức tường trong phòng hắn là chấn song kép mở ra hành lang. Tôi sẽ cho đặt một chiếc ghế ở đấy, và màn chắn nếu anh muốn.
“Tôi buộc phải yêu cầu anh không được chuyền cho hắn bất cứ vật gì, trừ giấy không có kim bấm hay kẹp giấy. Không kẹp hồ sơ có vòng sắt, không bút hay bút chì gì cả. Hắn có bút dạ riêng của hắn rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT