Những thay đổi ở bà ngoại trở nên hiển hiện đầu tiên nhất là vào mùa đông năm 1947 khi Francis lên chín.
Bà thôi không dùng bữa trong phòng mình cùng Francis. Họ chuyển ra ngoài bàn chung trong phòng ăn nơi bà ngồi làm chủ trong các bữa ăn cùng những cư dân lớn tuổi.
Thời con gái, bà ngoại được huấn luyện để trở thành bà chủ tiệc duyên dáng nên giờ bà giở chiếc chuông bạc ra, đánh bóng lên và đặt nó cạnh đĩa mình.
Làm cho bàn ăn luôn trò chuyện rôm rả, điều khiển cho các món được dọn ra nhịp nhàng, giữ nhịp trao đổi đối thoại, chuyền những chủ đề trò chuyện dễ nói sang điểm mạnh của những người nhút nhát, xoay các khía cạnh ưu việt của những người sáng láng thành tâm điểm chú ý của các khách mời khác là một kỹ năng rất đáng giá và cũng là một kỹ năng mà buồn thay ngày nay đang biến mất dần.
Vào thời trẻ bà ngoại rất giỏi việc đó. Thoạt đầu thì các cố gắng của bà quả cũng có giúp cho các bữa ăn được sinh động lên với hai ba người trong số những cư dân vẫn còn có khả năng trò chuyện đôi chút.
Frands ngồi ghế chủ tọa ở đầu kia một dãy những cái đầu gật gù trong khi bà ngoại lôi ra các hồi tưởng từ những ai còn có thể nhớ được. Bà tỏ ra thích thú quan tâm đến chuyến đi hưởng tuần trăng mật của bà Floder đến thành phố Kansas, bà nhớ lại trận dịch sốt vàng da vài ba lần cùng ông Eton, và bà rạng rỡ lắng nghe những âm thanh thảng hoặc, chẳng rõ đầu đuôi gì từ những người còn lại.
"Chẳng phải thú vị lắm sao, phải không Francis?" bà ngoại vừa nói vừa rung chuông gọi món tiếp theo. Thức ăn là một số loại rau củ cùng thịt nghiền, nhưng bà lại chia thành nhiều món, khiến cho mấy người phụ bếp phải vất vả lắm phen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT