Ở nhà bà ngoại, thế giới mới của Francis Dolarhyde là một rừng những cẳng chân mạch máu tím xanh.
Bà ngoại Dolarhyde đã điều hành một nhà dưỡng lão được ba năm trước khi cậu bé đến ở cùng bà. Tiền bạc là một vấn đề sau cái chết của chồng bà từ năm 1936; bà ta được nuôi dạy như một tiểu thư nên chẳng có kỹ năng nào để ra ngoài tìm việc.
Những gì bà có là một ngôi nhà to lớn cùng số nợ của chồng. Nhận người vào trọ không phải là cách. Vị trí ngôi nhà quá biệt lập không thể làm nhà trọ có lãi được. Bà ta bị đe dọa bị tịch biên tài sản.
Mẩu thông cáo trên báo chí về cuộc hôn nhân của Marian cùng ông Howard Vogt giàu có dường như là vận may từ trên trời rơi xuống cho bà ngoại. Bà ta liên tục viết thư cho Marian xin giúp đỡ, nhưng chẳng nhận được hồi âm. Lần nào bà ta gọi điện đến, người hầu cũng bảo rằng bà Vogt không có nhà.
Cuối cùng, thật chua chát, bà ngoại Dolarhyde phải điều đình với hạt địa phương và bắt đầu nhận người già cả bần cùng vào ở. Cứ mỗi người nhận vào bà ta lĩnh được một khoản tiền từ hạt và những khoản thanh toán thất thường từ bà con của những người ấy mà chính quyền hạt có thể tìm ra. Tình hình rất khó khăn cho đến khi bà ta bắt đầu nhận những bệnh nhân tư nhân từ các gia đình trung lưu.
Suốt thời gian đấy chẳng có sự giúp đỡ nào từ Marian mà Marian nếu muốn hẳn đã có thể giúp được lắm chứ.
Giờ đây Francis Dolarhyde chơi trên nền nhà giữa rừng cẳng chân. Cậu bé lấy những quân mạt chược của bà ngoại làm xe đồ chơi, đẩy xe len lỏi giữa những bàn chân vẹo vọ như rễ cây mọc mấu. Bà Dolarhyde có thể bắt những người ngụ trong nhà mình mặc được quần áo giặt giũ sạch sẽ, nhưng lại vô vọng khi cố bắt họ mang giày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play