Mọi người theo hướng dẫn đi lên những con sườn dốc, nơi đây đã được xây dựng lại, ngoài đường đi nhỏ ra thì phần lớn đều là đường xi măng. Đường Mạch lúc đi hào hứng vô cùng, chưa được 15 phút sau cậu đã đi không nổi. Đồ vật trong ba lô của cậu đều được Trình Nhiên cõng, cậu chỉ mang theo một túi khăn ướt, một hộp sữa, hai thanh socola, lại nhìn bóng dáng đi xa của các bạn nữ, cùng với đang đi bên cạnh cậu là Mập Mạp.
Đường Mạch: "..." Cái thân thể rách nát này đúng là phế mà.
[Thân, ký chủ có thể nhờ Ôn Lễ cõng cậu, không thì nhờ Trình Nhiên hoặc Bạch Cẩm Niên đều được.] Ba người kia rất sẵn lòng.
Đường Mạch cắn răng đi thêm 10 phút nữa, thành công trở thành người cuối cùng trong lớp. Ôn Lễ luôn chú ý bên này, liền tiến đến hỏi: "Hay là chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi đi tiếp?"
Đường Mạch lắc đầu, bạn nữ còn chưa mệt thì cậu sao có thể ngồi nghỉ, giáo bá cũng cần mặt mũi! Bạch Cẩm Niên nhìn nhìn liền đi đến kéo lấy ba lô Đường Mạch, cậu khó hiểu hỏi: "Sao vậy?"
Bạch Cẩm Niên chỉ vào chiếc xe coòng anh đang kéo, ý bảo cậu ngồi vào trong, để anh kéo đi cho, đường phẳng thì họ kéo, có cầu thang thì Đường Mạch tự đi. Thì ra lúc đầu anh kéo theo xe vì cái mục đích này!
Trình Nhiên cũng gật đầu, một người đánh không lại ba, Đường Mạch bị cưỡng chế ngồi trên xe, trong lòng ôm ba lô giúp họ.
Lúc đầu Đường Mạch còn cảm thấy ngượng ngùng, nhưng cảm nhận được chỗ tốt của xe coòng liền thoải mái hưởng thụ. Lấy máy quay phim ra, tận chức tận trách ghi hình cho mọi người. Hiển nhiên đã đem bản thân thành thợ quay phim của lớp, thích ý nói Bạch Cẩm Niên kéo cậu lên phía trước để chụp toàn cảnh, giọng điệu giáo bá mười phần.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play