1

Tôi đang tham gia một buổi tiệc trà chán muốn chết của các thiên kim tiểu thư.

Nói đúng ra là, là các thiên kim VS sugar baby lẻ loi.

Vốn dĩ, thân phận của tôi không thể xuất hiện ở đây, không thể gia nhập giới thiên kim được.

Đều là nhờ vào vị tổ tông mà tôi đang quen. Sự tồn tại của anh ấy rực rỡ tựa như viên ngọc quý trên đỉnh kim tự tháp.

Một người làm quan cả họ được nhờ, đạo lý này quả không sai.

Nhưng con người của tôi, có thể bò ra từ tầng dưới chót thì ưu điểm lớn nhất là thức thời và hiểu chuyện.

Cho nên, tuy tôi đã ở bên Tạ Tân Bắc gần hai năm, là người phụ nữ mà anh bao nuôi lâu nhất nhưng tôi chưa bao giờ sa đọa, không khoe khoang, cũng không tự cho mình là đúng.

Lúc này, tôi rất thức thời mà ngồi trong một góc ít bị chú ý nhất, ăn macaron ngon miệng vô cùng.

Tuy nhiên, không biết từ khi nào, chủ đề của cuộc trò chuyện lại trở thành tôi.

“Đường Đường, chúng tôi đều rất tò mò, trong sinh hoạt hằng ngày, Tạ Tân Bắc trông lạnh lùng kiêu ngạo đến như vậy……”

“Đừng nói là lúc lên giường anh ấy cũng như vậy nha?”

“Đúng đó Đường Đường, anh ấy liếc tôi một cái tôi đã run lên rồi, chẳng lẽ cô không sợ anh ấy hay sao?”

“Anh Tạ bình thường có hung dữ không?”

“Anh ấy khó chiều như vậy, cô làm cách nào mà theo đuổi được anh ấy thành công vậy?”

“Tôi lén hỏi cô một câu nha Đường Đường, anh Tạ… Trong vấn đề kia có phải là rất mạnh hay không?”

Chiếc nĩa trong tay tôi không khỏi run lên.

“Cũng, cũng được, bình thường mà thôi.”

“Sao có thể! Anh Tạ nhìn thế nào cũng không giống như loại hình bình thường kia.”

“Công việc thường ngày của anh Tạ rất bận, chúng tôi cũng rất ít khi gặp nhau.”

Tôi ậm ừ trả lời vài câu, đang ngồi bất an thì điện thoại di động bỗng dưng vang lên.

2

Nhìn thấy trên màn hình sáng lên mấy chữ “sugar daddy”, tôi thở ra một hơi, vội vàng đứng dậy đi qua một bên để nghe điện thoại.

Giọng nói của Tạ Tân Bắc có chút ủ rũ: “Uống trà ở ngoài?”

“Ừm, còn đi shopping một chút.”

“Mua những thứ gì vậy?”

“Mua túi xách và một cái vòng cổ.”

“Lại đi mua thêm một chiếc váy mới đi.”

“Mới vừa mua…”

“Váy ngủ.”

“Anh Tạ..."

Mặt tôi đỏ bừng lên, dáo dác nhìn quanh một vòng như ăn trộm, vội vàng tắt loa ngoài.

“Một tiếng nữa anh đến đón em.”

Tạ Tân Bắc luôn ít nói, nói xong đã cúp điện thoại.

Tôi nhân cơ hội này mà lấy cớ chuồn đi trước, lại đi trung tâm thương mại mua váy mới.

Váy ngủ.

Váy ngủ cực kỳ gợi cảm, bằng lụa tơ tằm, màu đen.

Xẻ ngực rất sâu, xẻ tà hai bên rất cao.

Những đường viền ren như ẩn như hiện.

Là thể loại mà Tạ Tân Bắc thích nhất.

3

Mới vừa bước lên chiếc Maybach của anh, Tạ Tân Bắc đã tỏ ý muốn tôi ngồi lên đùi.

Tôi ngoan ngoãn bò lại ngồi lên đùi anh.

Mới vừa đi spa toàn thân về, làn da bóng láng trắng như tuyết, hương thơm quyến rũ mê người, mềm mại tựa vào lồng ngực anh.

Tạ Tân Bắc hiển nhiên rất hưởng thụ, tháo mắt kính xuống đặt trong hộp giữ đồ.

Ngón tay thon dài chạm vào eo tôi: “Tăng cân?”

Anh nhéo nhéo, giọng điệu lại giống như rất hài lòng.

“Mấy ngày nay ăn có chút nhiều… Ngày mai em sẽ giảm béo ngay.”

Cho dù đã ở bên anh gần hai năm, nhưng đối với hành động tiếp xúc thân mật như vậy, tôi vẫn cảm thấy có chút thẹn thùng.

Tai cũng đỏ ửng lên.

“Không cần giảm béo, như vậy là đẹp rồi.”

Tạ Tân Bắc ôm eo tôi thật chặt, tôi ngoan ngoãn nằm trước ngực anh.

“Anh Tạ, anh mới đi công tác về mà còn đến đón em, hẳn là rất mệt đúng không?”

“Vậy đêm nay em có nên khao anh một bữa hay không?”

Tôi có chút xấu hổ, giận dữ ngẩng lên nhìn anh: “Chẳng lẽ anh không cần nghỉ ngơi dưỡng sức hay sao?”

Tạ Tân Bắc cười khẽ một tiếng, ngón tay chậm rãi kéo dây an toàn của tôi xuống.

“Giang Sơ Đường, anh thấy em đúng là giỏi lắm.”

“Em chỉ đang đau lòng cho thân thể của anh…”

Ánh mắt của Tạ Tân Bắc nhìn từ trên mặt tôi nhìn xuống.

Anh nhấc tay lên, đầu ngón tay chạm vào những đường chỉ thêu tinh xảo trên vạt áo của tôi.

“Cũng đúng, dù sao cũng chỉ bình thườngmà thôi, không thoả mãn được Giang tiểu thư có thân mình quý giá.”

Tôi trợn tròn mắt, bàn tay đang ôm eo anh cũng trở nên lạnh ngắt.

4

“Tạ Tân Bắc…”

Nhớ không rõ đây là lần thứ mấy tôi xin tha.

Đầu ngón tay mềm mại của tôi căn bản không thể chạm lên người anh được. Có gì ho𝐭? Chọ𝐭 𝐭hử 𝐭𝑟a𝑛g [ 𝑻𝑟ùm𝑻𝑟𝘶yệ𝑛.V𝗡 ]

Buông thõng xuống giường.

Tạ Tân Bắc cúi đầu, lại hôn lấy đôi môi hơi sưng lên của tôi thêm lần nữa.

“Anh Tạ!”

Tôi cố gắng mở đôi mắt ướt đẫm ra, đáy mắt đỏ au.

“Đường Đường.”

Tạ Tân Bắc buông tôi ra, nhẹ nhàng cắn một phát ngay vành tai tôi: “Yên tâm, người đàn ông của em cho dù công việc có bận rộn mệt mỏi đến đâu thì vẫn có sức ngủ với em.”

Trong lòng tôi không nhịn được mà chửi thầm một câu.

Có thù tất báo.

Kiêu căng ngạo mạn.

Thoạt nhìn cao quý không thể với tới, lãnh đạm tự cao.

Nhưng thật ra cởi quần áo ra thì hóa thân mặt người dạ thú.

Rốt cuộc, ai có thể ngờ được, anh Tạ trước mặt người ngoài ít khi nói cười, cài nút áo sơ mi lên đến tận cổ. Sau lưng, chuyện tình thú thích nhất lại là yêu cầu tôi tự tay cởi nút áo cho anh.

5

Ngày hôm sau khi tôi ngủ dậy, Tạ Tân Bắc đã sớm rời khỏi đây.

Dù sao cũng là sugar baby bị bao nuôi, mỗi ngày chỉ việc tiêu tiền và lãng phí thời gian.

Tôi dứt khoát ngủ nướng tiếp cho đến giữa trưa.

Lướt Weibo trong lúc nhàm chán, vô tình lại lướt trúng một chủ đề đang hot.

“Nữ họa sĩ mới nổi Thi Niệm sắp về nước tổ chức buổi triển lãm tranh lưu động, địa điểm thứ nhất — Bắc Kinh.”

Không biết vì sao mà cái tên Thi Niệm này lại khiến tôi cảm thấy quen thuộc vô cùng.

Cảm giác như đã từng nghe qua ở đâu rồi.

Tôi lên mạng tra tên Thi Niệm.

Nhưng cho dù thế nào tôi cũng không ngờ đến, phần kết quả tìm kiếm thứ ba lại là: Thi Niệm, Tạ Tân Bắc.

Tôi đờ đẫn bấm vào.

Chỉ có một Weibo duy nhất.

“Đây mới là ông trùm giới thượng lưu và mối tình đầu của anh ấy trong mắt tôi.”

Đính kèm một tấm ảnh chụp chung khá mờ.

Nhưng vẫn có thể thấy rõ, người đàn ông cao lớn đẹp trai, cô gái nhỏ bé xinh xắn.

Cô ấy nhìn vào camera nở một nụ cười tươi rói, người đàn ông thì dịu dàng nhìn cô ấy.

Trên vai cô ấy còn khoác áo khoác của người đàn ông.

Tôi tắt điện thoại, nhắm mắt nằm lên giường.

Tin tức ập vào trong đầu cũng càng lúc càng nhiều.

Mãi cho đến cuối cùng khi chuỗi hình ảnh dừng lại.

Bụng tôi to lên, khuôn mặt tái nhợt, tiều tụy nằm trên giường.

Tạ Tân Bắc nắm tay Thi Niệm đứng trước mặt tôi. Ngón áp út trên tay trái của hai người đều đeo nhẫn cưới.

Giọng nói của Tạ Tân Bắc lạnh đến thấu xương: “Giang Sơ Đường, sinh đứa bé này ra, tôi sẽ cho cô 100 triệu.”

“Thân thể của Niệm Niệm bị tổn thương nên không thể sinh con. Sau này, đứa bé này sẽ là con của cô ấy.”

“Cầm số tiền này, vĩnh viễn không được quay về trong nước nữa.”

“Cô nên nhận thức rõ, đứa bé này có được một người mẹ như Niệm Niệm là phúc của nó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play