Đàm Ngọc Thư rất muốn ăn mì gói nữa nhưng bị Trì Lịch từ chối thẳng thừng nên phải tìm quán phù hợp theo yêu cầu.
Đột nhiên có một vật lạ khiến y chú ý, y nhanh chóng chỉ cho Trì Lịch: “Trì Huynh, đó là chỗ ăn à?”
Trì Lịch nhìn theo ngón tay thì thấy đúng là một nhà hàng, hình như là nhà hàng đắt tiền nhất gần đây, ánh mắt Đàm Ngọc Thư đúng là rất tốt.
Nhưng bây giờ hắn khá giàu có nên có thể ăn ở đây.
Với những chiếc xe lớn thì có một rắc rối là rất khó đỗ xe. Trì Lịch phải mất rất nhiều thời gian mới tìm được chỗ đậu nhưng lại đối diện với nhà hàng.
Đàm Ngọc Thư đứng bên lề đường không hiểu sao đoạn đường này không có đèn giao thông. Câu nói “đèn đỏ đừng, đèn xanh đi” mà Đàm Ngọc Thư đã học kỹ không còn hữu ích nữa. Y nhìn dòng xe cộ đông đúc vô tận rồi rơi vào bối rối.
Trì Lịch liếc nhìn y, khịt mũi rồi đưa tay ra. Đàm Ngọc Thư sửng sốt một lúc, rồi lập tức đặt tay lên lòng bàn tay hắn, hết sức tin tưởng nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT