Đàm Ngọc Thư hỏi hắn muốn mang gì về thời hiện đại, Trì Lịch nghĩ nghĩ cũng thấy chẳng có gì để mang.
Bởi vì trình độ lực lượng sản xuất của cổ đại và hiện đại chênh lệch quá lớn, ở hiện đại những thứ rất tầm thường thì ở cổ đại rất trân quý, ở cổ đại những thứ rất trân quý thì ở hiện đại cũng rất bình thường.
Ví dụ như chén Lưu Ly Tôn Tống Minh tặng, ở hiện đại chính là chế phẩm thủy tinh. Lúc trước Đàm Ngọc Thư tặng Tống Minh một hộp hạt châu, hiện tại Tống Minh lại tặng hắn một chén thủy tinh, cảm giác kia thật giống ăn miếng trả miếng. Cũng may mặc dù ở hiện đại không đáng tiền, nhưng ở cổ đại rất trân quý, có thể giữ lại.
Mà nhắc đến đồ cổ thì nghĩ ngay đến món đồ sứ cổ, hắn lấy đồ hiện đại kiểm tra thì thấy hôm qua mới ra lò. Đồ cổ được truyền lại từ các triều đại trước cũng rất trân quý ở Ung Triều, so với hoàng kim còn đáng giá hơn.
Lại càng không cần phải nói lịch sử văn hóa Ung triều cùng thế giới của hắn có rất nhiều khác biệt, khác biệt lớn nhất chính là hoàng đế không giống nhau. Nếu lấy đồ cổ từ Ung Triều thì các nhà khảo cổ sẽ phát hiện ra không biết đây là đồ từ triều đại nào. Nó sẽ là một khám phá lớn, một khoảng cách văn hóa và một triều đại mới đã được khai quật!
Quên đi, hắn không nên gây rắc rối cho các nhà khảo cổ.
Còn những kim loại quý như vàng, bạc quả thực rất quý nhưng vấn đề vẫn nằm ở sức sản xuất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT