Dọc đường, Trì Lịch và Đàm Ngọc Thư đều im lặng. Trì Lịch đang cầm lò sưởi đột nhiên nói: “Sao tên đó lại gọi cậu là Ngọc Lang?”
Đàm Ngọc Thư một mực chờ Trì Lịch đặt câu hỏi, không nghĩ tới hắn liền hỏi một vấn đề như vậy, sau khi hơi sửng sốt, y mỉm cười nói: "Đại danh của tôi là Đàm Ngọc Thư, nhũ danh là Ngọc Lang, sau khi trưởng thành, lúc người ngoài gọi tôi cũng không tiện gọi thẳng tên của tôi, cho nên có thể gọi họ của tôi, gọi tôi là Đàm Lang, hoặc là dựa theo thứ tự của tôi trong tộc, gọi tôi là Thập Tam Lang, hơn nữa có thể gọi tên tự của tôi, ví dụ như "Tử thúc".”
Nói tới đây, Đàm Ngọc Thư bình tĩnh cụp mắt cười: “Gọi nhũ danh của tôi là Ngọc Lang như thế tử quả thật không thích hợp lắm, nhưng dù sao thế tử cũng là dòng họ Vương thị nên đương nhiên thần dân chúng ta phải nghe theo."
“Vậy làm thế nào mà mấy người lại trở thành bạn tốt?”
Đàm Ngọc Thư cười nói: “Trước đó chẳng phải tôi đã nói với Trì Huynh rằng lúc gấp rút đi thi, tôi thiếu tiền nên bán tranh và thư pháp để kiếm sống sao? Người mua thư pháp và tranh của tôi là thế tử."
Trì Lịch nheo mắt, ồ, trách sao bán hết nhanh như vậy...
Đàm Ngọc Thư nhìn vẻ mặt có thể biết hắn đang nghĩ gì, khó mà giải thích được, y chỉ có thể giả vờ như không nhìn thấy mà nói tiếp: “Năm đó thế tử dùng tên giả 'Viên Tố Tiết', cùng những thí sinh như chúng tôi nghe học, chuẩn bị thi cử. Thế tử tài hoa nổi bật, văn tư xuất chúng cùng Trang huynh trở thành song bích, có thể nói là hai đóa kỳ ba trong khóa của chúng tôi...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT