Trong Phủ Tể tướng, Tể tướng Tống Minh đang nhàn nhã chơi đùa với lũ chim trong lồng, còn Phong Tuấn Ngạn bên cạnh đang lo lắng đi tới đi lui.
"Lão sư, đám người họ Trịnh kia khinh người quá đáng. Cứ nhắm vào cái ghế Hộ Bộ Thượng Thư."
Tống Minh nhếch mép cười, lộ ra vài chiếc răng vàng, khó khăn mở mắt ra: “Tuấn Ngạn, con nóng nảy quá.”
Phong Tuấn Ngạn vội vàng nói: “Lão sư, nghe ngài dạy bảo.”
“Haha.” Tống Minh cười, trên mặt lộ ra vẻ phúc tướng, trông vô cùng hiền lành nhân hậu: “Lão phu một lòng vì xã tắc, vì bệ hạ, bọn hắn phản đối lão phu, chẳng lẽ có thể sẽ khiến lão phu ngột ngạt sao?”
Phong Tuấn Ngạn chợt nhận ra: "Lão sư nói đúng. Bọn họ càng cư xử như vậy, bệ hạ sẽ càng chán ghét."
Nhưng vẻ mặt hắn vẫn có vẻ buồn bã: “Nhưng dù vậy, vị trí này đã bị bỏ trống từ lâu rồi. Chung quy cũng là một vấn đề.”
Tống Minh im lặng, đôi mắt ẩn dưới nếp nhăn dày đặc khó nhìn rõ.
Đột nhiên quản gia tới báo: “Tể tướng đại nhân, bên ngoài có người tự xưng là Hoài Hóa tướng quân Đàm Ngọc Thư đến đưa bái thiếp.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT