Đàm Ngọc Thư phong độ nhẹ nhàng, khuôn mặt ôn hòa, còn Chu lão tam lại giống như thấy quỷ, vừa tru lên vừa lăn vừa bò chạy ra ngoài.
"Mày đừng tới đây! Mày đừng tới đây!"
Rất nhanh hiện trường chỉ còn lại ba người, mẹ Trì cả kinh đến nỗi không khép miệng lại được, ngọn giáo gỗ kia không có tay cầm, cảnh tượng đóng đinh thân heo trên mặt đất thật sự quá mức khủng bố.
Ánh mắt Trì Lịch dừng ở trên thân hình thon dài sắc bén như trúc của Đàm Ngọc Thư, trong lòng xuất hiện một thanh âm: Đây mới là bộ dáng chân chính của y.
Bất quá không lâu, thân hình Đàm Ngọc Thư liền lung lay, Trì Lịch nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy y.
Kỹ thuật ném giáo rất là bình thường, nếu là bình thường thì Đàm Ngọc Thư vừa có thể cưỡi ngựa phi nước đại vừa có thể ném giáo. Nhưng hiện tại y đang bị bệnh, miễn cưỡng ném một ngọn giáo thôi mà khí lực cả người đều đã tiêu hao, trước mắt biến thành màu đen, y khom lưng nôn khan.
Mẹ Trì rốt cục phục hồi tinh thần lại, có chút bối rối nhìn Đàm Ngọc Thư đang ứa mồ hôi lạnh: "Làm sao vậy?”
“Không sao......”
Trì Lịch nhấc cánh tay Đàm Ngọc Thư lên, kéo y về phòng, hắn cau mày nói: "Có muốn đi bệnh viện khám nữa không?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT