“A…” Cố Thu Nguyệt hét lên một tiếng, ánh mắt nhìn Cố Vân Đông giống như không quen biết nàng, nàng ta thở hổn hển nói: “Ngươi, ngươi điên rồi, ta là tiểu cô của ngươi.”
“Trong cái thế đạo này, nhi tử thân sinh cũng chỉ bằng nửa túi lương thực thôi, tiểu cô lại tính cái gì?!” Cố Vân Đông lạnh lùng mở miệng, từng bước một tới gần nàng ta.
Con dao trong tay nàng cũng càng lúc càng gần, thậm chí Cố Thu Nguyệt còn cảm thấy mình có thể ngửi được mùi máu tươi dính trên con dao, vội vàng lùi lại vài bước, tay đang kéo nữ nhi cũng siết chặt lại, tim đập nhanh hơn.
“Này, nơi này là cửa thành, mọi người vẫn đang nhìn đấy, nếu như ngươi dám ra tay, ngươi cũng không chạy thoát được. Ta, ta nói cho ngươi, chỉ cần ngươi xin lỗi Lan Chi , bồi tội đàng hoàng, chỉ cần Lan Chi tha thứ cho ngươi, chuyện hôm nay ta sẽ bỏ qua.”
Cố Vân Đông nhìn xung quanh một vòng, đúng là có không ít người đang nhìn về phía này, chỉ là ánh mắt mọi người đều chết lặng, không nhúc nhích nhìn trò khôi hài bên này.
Nàng cảm thấy Cố Thu Nguyệt quá ngây thơ: “Vậy ngươi muốn thử không? Hoặc là, ngươi hỏi Phó Lan Chi thử xem, nó có dám nhận lời xin lỗi của ta không.”
Phó Lan Chi đối diện ánh mắt lạnh băng của nàng, lập tức lắc đầu như trống bỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT