Màn đêm buông xuống, từ cửa sổ sát đất của công ty nhìn ra ngoài, đèn thành phố cũng đã sáng trưng. Kiều Đa Bảo cuối cùng ngáp, gõ xong đơn cuối cùng, đứng lên duỗi lưng một cái, kết quả tay không cẩn thận đem văn kiện trên bàn bên quét xuống mặt đất, giấy A4 trắng lập tức bay tán loạn đầy đất.
"Chậc, ai ô."
Kiều Đa Bảo ngửa mặt lên trời buồn bã than một tiếng, đợi cô ‘eo mỏi lưng đau’ đem tất cả văn kiện đều nhặt lên, chỉnh tề đặt lại mặt bàn, thuận tiện lại tay trơn làm đổ chén nước, nước ướt chèm nhẹp phủ kín toàn bộ cái bàn, làm hại cô lại luống cuống tay chân cầm khăn giấy đi lau sạch sẽ.
Vốn là phòng làm việc yên tĩnh bị cô làm cho trở thành một đống bừa bộn.
Đằng sau đột nhiên truyền đến thanh âm thanh nhã, "Anh nghe được thanh âm răng rắc ở đâu, nguyên lai có con chuột nhỏ còn không có tan tầm."
"Như thế nào, lần này muộn như vậy còn không đi?"
Triệu Nghị Nhiên một tay nhét vào túi, khóe miệng khẽ nhếch, tây trang thoạt nhìn hết sức nhã nhặn lại bại hoại. Anh mới vừa hết bận công tác trên đầu đang chuẩn bị đi về, đi ngang qua bộ phận này, nghe đến bên trong có tạp âm liền tò mò sang đây xem một cái, lại không nghĩ rằng còn có thể nhìn thấy Kiều Đa Bảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play