Sau khi ăn cơm xong, Chu Tích Tiệp vào thư phòng của cha thương lượng một chút kế hoạch đi ra, lúc trông thấy Chu Mạch trên hành lang, liền đi qua.
"Rùa biển cuối cùng cam lòng cho trở lại ?" Chu Tích Tiệp quét mắt nhìn hắn một cái, châm chọc nói.
“Tò mò làm cái gì, còn không sợ anh đây cướp người của chú sao." Chu Mạch buồn cười lườm cậu, chưa từng quên lần trước, hắn cũng bắt lấy Chu Tích Tiệp bằng những lời kia.
"Hừ, em khuyên anh tốt nhất mau chóng tìm phụ nữ kết hôn sinh con, đừng ra nước ngoài, trở lại lây dính những thứ tập tục xấu, biến thái kia!" Con mắt Chu Tích Tiệp hết sức cay độc, một cái có thể nhìn ra được ở giữa Chu Mạch cùng Vạn Tiểu Bân có một chút mờ ám.
Chu Mạch không thể không cúi đầu cười một tiếng, "Trong nhà có em cùng đại ca sinh con không phải là đủ rồi sao? Anh không sao cả."
"Cắt, về sau sinh con, con lại không là của anh! Anh không lấy vợ sinh con, sợ là về sau không có người dưỡng lão!" Chu Tích Tiệp châm biếm.
"Kia đều là chuyện nhỏ, sau này hãy nói đi." Chu Mạch làm người ta cân nhắc không ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT