Tôi Làm Giàu Từ Bán Thức Ăn Trên Wechat (50-60)

Chương 52:


3 tuần


Dương Điềm nhìn đề tài thảo luận trên quảng trường, trực tiếp đi lên tuyên truyền cho cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh.
 

Fan của Mạc Mạc nhìn bình luận của cô về đề tài trên quảng trường , có chút bán tín bán nghi.
 

Chỉ cần họ điều tra một chút sẽ biết, Dương Điềm cũng không kiên nhẫn cùng họ nói quá nhiều, liền buông di động, tiếp tục cùng Hướng Vãn cùng nhau xem show tống nghệ.
 

Show tống nghệ này rất hot, nhiệt độ gần đây của Mạc Mạc ở trên mạng cũng rất cao, hai điều này kết hợp, tuy rằng cô chỉ là thuận miệng đề ra một câu "bột dưỡng sinh", lại khiến cho rất nhiều người chú ý.
 

Ngay từ đầu, còn có tiểu thương gia có ý định cọ nhiệt độ, nhưng mà sau đó Mạc Mạc thấy khu bình luận Weibo phía dưới có thật nhiều người đều tới dò hỏi, cô nói thẳng mình mua bột dưỡng sinh là bột ngọc bạch của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, nháy mắt liền không cho các tiểu thương gia có cơ hội gây sự.
 

Đừng nói chỉ riêng fan của Mạc Mạc, chính là người qua đường đều cảm thấy, một đại minh tinh dùng đồ vật, khẳng định là không sai được, nhịn không được đi tìm hiểu một chút.
 

Sau một hồi tìm hiểu, rất nhiều người cảm giác phát hiện ra một cửa hàng "bảo bối".
 

Đương nhiên, cũng có thành phần cá biệt thích bôi đen khẳng định là cô đang quảng cáo, nói không chừng cô đang là người đại diện cho nhãn hàng này.
 

Hiển nhiên nói được những lời này đúng là  không đầu óc, chỉ cần là bọn họ đi tìm hiểu một chút về cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, cũng nói không nên lời với loại lời nói như này, bị fan của Mạc Mạc phản bác không ngóc nổi đầu lên cũng là xứng đáng.
 

Shop online của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh có lượng hàng tồn kho nhiều như vậy, cho nên việc có thêm nhiều khách hàng mới, thật sự là ảnh hưởng không lớn.
 

Thế nhưng đối với những khách hàng quen của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh mà nói, thì họ lại rất muốn khóc, vốn dĩ đã rất khó để đoạt được hàng, bây giờ lại thêm nhiều người cạnh tranh như vậy, trực tiếp biến khó khăn tranh đoạt trở thành địa ngục thảm khốc.
 

Thậm chí còn có khách hàng quen của cửa hàng lên đề tài quảng trường khởi xướng sự kháng nghị, lập tức tỏ vẻ: “Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh thật sự là một cửa hàng tốt, đồ ăn dưỡng sinh bên trong có hiệu quả cũng đều gây kinh ngạc, nhưng hy vọng mọi người vẫn là có thể kiềm chế một chút, bằng không sợ là về sau sẽ càng ngày càng khó đoạt!”
 

Dương Điềm gần đây thường xem những tin tức trên mạng khen bột bạch ngọc của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, trong lòng có loại cảm giác sảng khoái không nói lên lời, bởi vì người khác đều phải mệt mỏi tranh đoạt, nàng có hào quang của bạn tốt, căn bản không cần đoạt.
 

Lúc tốt nghiệp xong đại đa số ai đi đường nấy, nhóm lớp trở nên quạnh quẽ ảm đạm, có đôi khi có người sẽ lên nói vài lời rồi lại thôi.
 

Nhưng mấy ngày gần đây, có lẽ là bởi vì trên mạng đều là tin tức bột bạch ngọc của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, trong nhóm lại có người bắt đầu gợi chuyện.
 

Dương Điềm nhìn thoáng qua, cũng chưa tiến vào khoe ra cái gì.
 

Một ít người vốn dĩ chỉ là nhìn lúc bột bạch ngọc hot, lúc này mới cùng tranh đoạt, không nghĩ tới mới ăn một hai ngày, liền phát hiện làn da của mình thực sự trắng hơn.
 

"A! Chồng ơi, anh mau xem, có phải nhìn em trắng hơn không?" Đang đánh răng chưa được một nửa, bỗng nhiên người phụ nữ nhìn chính mình trong gương rồi vội vàng chạy ra.
 

Hôm nay là cuối tuần, hai vợ chồng đều không đi làm, người đàn ông mới vừa mua xong bữa sáng trở về, đang ngồi chơi điện thoại đợi vợ ra ăn sáng.
 

Nghe được tiếng gọi của vợ, người đàn ông cũng không ngẩng đầu lên nói: “Ừ ừ, trắng.”
 

Trước thái độ lấy lệ của chồng, người phụ nữ rất là khó chịu, trực tiếp tát một cái lên vai hắn.
 

Người đàn ông thấy đau liền ngẩng đầu lên, nhìn ra vợ đang tức giận, biểu tình lập tức nghiêm túc: “Đừng nhúc nhích!”
 

Người phụ nữ bị sự nghiêm túc của anh ta làm cho kinh ngạc một chút, theo bản năng liền đứng thẳng người.
 

Người đàn ông ra vẻ nghiêm túc sau khi mặt cô, lộ ra vẻ kinh ngạc: “Thật đúng là trắng, bà xã vốn dĩ đã xinh đẹp, hiện tại lại càng đẹp, có thể so với tiên nữ hạ phạm.”
 

Nghe được lời ngon tiếng ngọt người phụ nữ liếc anh ta một cái, một bên xoay người đi vào tiếp tục đánh răng, một bên nhìn vào mặt mình trong gương.
 

Chờ vợ vào nhà tắm xong, người đàn ông lau mồ hôi trên trán rồi mới tiếp tục cầm lấy di động.
 

Hắn vốn dĩ là vì gia đình hài hòa, thuận miệng khen vợ hai câu, không nghĩ tới từng ngày qua đi, mặc dù sơ ý như anh ta, cũng phát hiện vợ mình thật sự càng ngày càng trắng.
 

Vợ anh ta có ngũ quan không tồi, nhưng là làn da không đẹp lắm, cho nên thoạt nhìn chỉ có thể xem như thanh tú.
 

Nhưng hiện tại, làn da vợ anh ta vừa trắng lại đẹp hơn, da đẹp giống tiểu mỹ nữ, thoạt nhìn cô ấy giống như trẻ ra vài tuổi, đi ở trên đường rất thu hút ánh nhìn.
 

Người đàn ông cảm giác mình có mặt mũi hơn, không nhịn được tò mò hỏi: “Bà xã, em nói thật cho anh nghe đi, có phải em có gì đó gọi là bàn tay vàng không?”
 

Có thể nói ra lời này, hiển nhiên là người mê tiểu thuyết lâu năm.
 

"Anh nghĩ cái quỷ gì trong đầu vậy, đều là do thường ngày anh đọc mấy loại tiểu thuyết linh tinh!" Người phụ nữ tức giận trừng mắt với anh ta một cái.
 

Người đàn ông cũng chỉ đùa một chút mà thôi, rốt cuộc anh ta vẫn phân biệt được rõ tiểu thuyết với hiện thực: “Vậy tại sao đột nhiên em trở nên vừa trắng vừa xinh đẹp hơn? Thật lòng, nếu không phải mỗi ngày chúng ta đều ở bên nhau, anh cũng không nhận ra, em không biết đâu, hôm qua em đến công ty anh để đưa đồ cho anh, một đồng nghiệp không nhận ra em rồi nghi ngờ anh có tiểu tam, còn khuyên anh tốt nhất nên sống tử tế.”
 

Người phụ nữ nghe vậy, đưa tay lên sờ mặt mình rồi tỏ ra nghi hoặc: “Trước đó bảo anh giúp em tranh mua hàng, anh còn không tình nguyện, hiện tại em trở lên đẹp hơn, người có mặt mũi không phải là anh sao?”
 

Nói đến tranh mua, mỗi ngày gần đây đều bị vợ nhắc nhở nên trăm nghìn lần đều không thể quên, ngay cả lúc tăng ca cũng phải lén lút mở shop online để tranh mua hàng, khiến anh ta khắc sâu việc này trong lòng.
 

"Chẳng lẽ em trắng hơn vì cái gọi là bột bạch ngọc kia sao?" Người đàn ông nói.
 

Người phụ nữ cũng không chỉ lo cho chính mình: “Đương nhiên, bằng không anh nghĩ tại sao chứ. Đúng rồi, em nghe nói trong tiệm còn có bột mặc ngọc, có thể dưỡng tóc, giúp mọc tóc, không phải đối với những người trong cái ngành sản xuất này của anh thì rụng tóc là vấn đề nghiêm trọng sao? Anh xem có thể tìm cơ hội tranh mua 1 hộp hay không.”
 

Hiệu quả của bột bạch ngọc, thật sự là ai dùng thì đều biết, khách hàng cướp được không ai nói không tốt, kể từ đó, dẫn tới càng ngày càng nhiều người buổi tối nào cũng đúng giờ ngồi xổm, ở trong shop online chuẩn bị đoạt hàng.
 

Tuy rằng trên mạng các tin tức gần đây đều là về bột bạch ngọc, nhưng cửa tiệm bán bánh bạch ngọc cũng hot không kém.
 

Rốt cuộc thời buổi này, không thiếu nhất chính là những người sành ăn, dưới tình huống giá cả không kém bao nhiêu, nhiều người địa phương ở thành phố H vẫn là tình nguyện đến tiệm mua bánh bạch ngọc.
 

Vì thế, không lâu sau đó, khi Hướng Vãn đang ăn cơm cùng Tần Sâm, bên tai vang lên âm thanh của hệ thống.
 

【Ting ting ~ chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thứ tư, khen thưởng cách làm canh khổ hoài x1. 】
 

【 Ting ting ~ chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn, khen thưởng kẹo Bách Bảo x1】
 

【 Nhiệm vụ thứ năm: Trong một tháng bán ra 1 vạn phần canh khổ hoài. 】
 

Khen thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ:****】
 

"Làm sao vậy?" Tần Sâm phát hiện cô đang ăn thì đột nhiên dừng lại, đáy mắt lộ ra vài phần quan tâm.
 

Hướng Vãn lắc đầu tỏ vẻ không có việc gì, tiếp tục bắt đầu ăn cơm.
 

Trước đó cô chuẩn bị một chiếc bút máy để tặng cho anh, nhưng vẫn luôn chưa có cơ hội, cơm nước xong xuôi, cô đem hộp quà có chiếc bút máy lấy ra tặng anh.
 

“Tặng cho anh.”
 

Nhìn thấy món quà, đầu tiên là Tần Sâm có vẻ kinh ngạc, ngay sau đó có chút vui mừng mà cong môi lên: “Cảm ơn.”
 

Hỏi qua xem cô có để ý không, Tần Sâm mở hộp quà trước mặt cô, lấy ra chiếc bút máy bên trong.
 

Tuy rằng cảm giác chiếc bút máy này rất hợp với khí chất của anh, nhưng Hướng Vãn vẫn là có chút lo lắng rằng anh không thích.
 

Tần Sâm tự nhiên sẽ không không thích, yêu thích đến mức không buông tay, thưởng thức xoay bút một vòng, rồi mới lưu luyến thu hồi chiếc bút vào lại hộp.
 

Hướng Vãn nhớ thương phần thưởng của hệ thống, cơm nước xong Tần Sâm đưa cô về nhà.
 

Về đến nhà xong, cô mới nhịn không được hỏi.
 

【 Hệ thống, vì cái gì phần thưởng của nhiệm vụ thứ năm lại không nhìn thấy? 】
 

Chờ ký chủ hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ biết. 】
 

Hướng Vãn tuy rằng cảm thấy có điểm kỳ quái, nhưng nghe hệ thống nói như vậy, liền cảm thấy có phần yên tâm.
 

Quen biết lâu như vậy, hệ thống bình thường tuy rằng cảm giác tồn tại không cao, nhưng vẫn là thực sự tri thức, vả lại cũng không hại nàng là được.
 

Canh khổ hoài là một loại canh dưỡng sinh, khi uống nó có tác dụng dưỡng dạ dày.
 

Hướng Vãn vốn dĩ cho rằng này canh dưỡng sinh chỉ có thể đặt ở trong tiệm bán, không nghĩ tới thế nhưng lại không phải.
 

Dựa theo cách làm này, thành phẩm canh cuối cùng sẽ được chế thành từng túi canh, chỉ cần đun nóng nước rồi chế canh là có thể uống.
 

Hôm nay có chút muộn, Hướng Vãn chờ đến ngày hôm sau ăn qua bữa sáng xong mới bắt đầu làm thử.
 

Nói đến nơi này liền không thể không khen một câu, cùng dọn tới nhà mới xong, cha mẹ Hướng Vãn liền ở tại nhà đối diện, ăn bữa sáng tiện hơn rất nhiều, cha Hướng làm xong sẽ gọi một tiếng để cô sang ăn cùng.
 

Ăn xong bữa sáng, cha Hướng mẹ Hướng mang theo Hướng Dật cùng đi vào trong tiệm.
 

Sở dĩ mang theo Hướng Dật, là chính thằng bé nói muốn đi đến tiệm hỗ trợ để kiếm tiền tiêu vặt, cha mẹ Hướng Vãn đương nhiên sẽ không phản đối.
 

Bọn họ đi rồi, Hướng Vãn tiến vào phòng bếp vô khuẩn bắt đầu làm thử canh khổ hoài.
 

Canh khổ hoài có nguyên liệu nấu ăn cùng cách làm đều tương đối phức tạp, nhưng so với trước kia vài đa số các loại đồ ăn đều yêu cầu phải tự thân vận động để làm ra, khi làm canh khổ hoài, hệ thống cung cấp không ít máy móc, thiết bị thông minh, kể từ đó đối với Hướng Vãn mà nói, làm món ăn này là nhẹ nhàng nhất.
 

Thành phẩm ra tới, Hướng Vãn mở ra một túi cho vào trong chén, lại đổ thêm nước sôi vào.
 

Khối canh rau có màu vàng nhạt từ từ nở ra, biến thành một chén canh trong veo, tản ra một hương thơm ngào ngạt.
 

Đừng nhìn canh khổ hoài tên mang theo cái khổ (đắng), nhưng Hướng Vãn bưng lên tới nếm một ngụm, lại phát hiện một chút cay đắng đều không có, mà là lúc mới cho vào miệng thì lộ ra vị ngọt nhàn nhạt, nuốt xuống xong cả người đều ấm áp, đặc biệt là dạ dày, cảm thấy rất thoải mái.
 

Tuy rằng tò mò phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ thứ năm là gì, nhưng bánh bạch ngọc cùng bột bạch ngọc vừa mới đưa ra thị trường không bao lâu, Hướng Vãn cũng không chuẩn bị nhanh như vậy đã ra mắt canh khổ hoài.
 

Làm thử thành công, cô liền tạm thời buông xuống, trước mắt vẫn là chuyên chú mấy thứ khác trong tiệm dưỡng sinh mỹ thực.

 

Khi kì nghỉ hè sắp kết thúc, Tiểu Di tự mình lại đây tìm Hướng Vãn, tỏ vẻ muốn mời cô ăn cơm.
 

Tuy rằng biết nhà Tiểu Di rất có điều kiện, nhưng cô bé rốt cuộc vẫn là học sinh trung học, Hướng Vãn đâu thể nào không biết xấu hổ để cô bé mời ăn cơm.
 

Nhưng Tiểu Di tỏ vẻ nàng có tiền mừng tuổi, lại nói mình lập tức phải trở lại thành phố S, thực luyến tiếc cô, cuối cùng Hướng Vãn vẫn là đáp ứng cô bé.
 

Địa điểm ăn cơm là tại khách sạn Hương Tạ, trước đây giám đốc khách sạn còn từng có ý định sao chép bánh mặc ngọc của nhà Hướng Vãn, nhưng ở hiện tại sao, cho hắn mười lá gan cũng không dám.
 

Đầu tiên không nói đến cô quen mẹ con Tiểu Di, con gái của đại cổ đông khách sạn này, chỉ là gần đây thông qua tin tức trên mạng, biết được cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh cùng tập đoàn Tần Thị có điểm quan hệ, liền khiến giám đốc khách sạn nghĩ thôi cũng sợ, may mắn lúc trước tìm tới cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, thái độ miễn cưỡng coi là tốt.
 

Lúc này đây, mẹ con Tiểu Di muốn ở khách sạn chiêu đãi cô, giám đốc khách sạn vô cùng nhiệt tình tự mình chờ ở cửa, nếu không phải các cô ăn cơm chứ không nghỉ ở phòng trong khách sạn, giám đốc khách sạn càng là hận không thể chờ tự mình phục vụ họ.
 

"Chị Vãn Vãn, chị nếm thử món đậu hũ gạch cua này đi, ăn rất ngon." Tiểu Di dường như giống bà chủ nhỏ, không ngừng giới thiệu cho Hướng Vãn về các món ăn.
 

Hướng Vãn nói lời cảm ơn, theo chỉ dẫn của cô bé mà nhẹ nhàng thưởng thức.
 

Mẹ của Tiểu Di nhìn con gái có dáng vẻ này, trên mặt lộ ra nụ cười.
 

Chờ đến khi ăn cơm xong, mẹ của Tiểu Di mới mở miệng: “Tiểu Di nhà chúng tôi vẫn là lần đầu thích một người như vậy , con bé khi ở trong nhà, cứ mở miệng ra là lại nhắc tới cháu, chọc đến bà ngoại con bé có chút ghen.”
 

Thực ra trong lòng bà cũng rất thích Hướng Vãn, rốt cuộc nếu không có cô, con gái bà sẽ không có thay đổi lớn như vậy.
 

Tiểu Di nghe được mẹ nói, một bên lộ ra điểm ngượng ngùng trên mặt, một bên lại bưng một chén nhỏ tổ yến đặt ở trước mặt Hướng Vãn.
 

"Cháu cũng rất thích Tiểu Di." Hướng Vãn cười nói.
 

Tiểu Di nghe được lời này, hai mắt lập tức liền sáng: “Chị Hướng Vãn, nếu hôm đó chị có rảnh, có thể đến thành phố S với em không?”
 

Nói xong, cô bé lại nghĩ tới cái gì, nhỏ giọng nói: “Em có một người anh họ, lớn lên đặc biệt đẹp trai, em có thể giới thiệu để 2 người quen biết nhau!”
 

Cô bé sở dĩ nghĩ đến điều này, bởi vì khi ở trong nhà không nhịn được nói thầm rằng không muốn rời đi, nếu rời đi liền không gặp được chị Vãn Vãn, nếu là có biện pháp vẫn luôn được ở cùng chị Vãn Vãn thì tốt rồi.
 

Khi bà ngoại cô bé nghe vậy, thuận miệng nói một câu “Điều này còn không đơn giản sao, để cô ấy thành người một nhà là được mà.”
 

Bà ngoại chỉ là thuận miệng nói, cô bé lại để ở trong lòng, còn nỗ lực suy nghĩ một chút về người được chọn, cuối cùng phát hiện, chỉ có anh họ thứ hai miễn cưỡng xứng đôi với Hướng Vãn.
 

Hướng Vãn cũng là không nghĩ tới, cha mẹ mình còn không vội, vậy mà tiểu nha đầu này còn giới thiệu đối tượng cho mình.
 

"Đi thăm em thì có thể, những cái khác không được nói bậy." Hướng Vãn nhỏ giọng trả lời cô bé.
 

Mẹ của Tiểu Di cũng không nghe được các cô thì thầm cái gì, chờ ăn sau khi ăn xong, nghe Hướng Vãn nói muốn mang nàng đi quảng trường chơi, bà đồng ý nhưng lại không đi cùng họ.
 

Quảng trường Hoa Hưng ở rất gần khách sạn này, Hướng Vãn mang theo Tiểu Di đi bộ một lát liền đến.
 

"Giám đốc khách sạn nhà em vẫn luôn như vậy nhiệt tình như vậy sao?" Khi tiến vào quảng trường, Hướng Vãn thuận miệng nói.
 

Cô muốn hỏi điều này, là khi hai người rời khách sanh, giám đốc khách sạn còn muốn tự mình lái xe đưa các cô lại đây.
 

Vì chỉ cách có vài bước chân, Hướng Vãn đương nhiên không đồng ý.
 

"Đúng vậy." Tiểu di cảm giác là như vậy.
 

“Thảo nào khách sạn nhà em phát triển tốt như vậy.”
 

Khi hai người nói chuyện, thì đã tiến vào quảng trường.
 

Quà tặng thì Hướng Vãn đã sớm chuẩn bị tốt, trước khi tới ăn cơm đã đưa cho Tiểu Di, lúc này mang nàng tới quảng trường, là nhớ rõ nàng trước đó nói không đi qua khu trò chơi điện tử, cho nên cố ý mang nàng tới chơi.
 

Bước vào kì nghỉ hè, khu trò chơi điện tử rất náo nhiệt.
 

Hướng Vãn mang theo Tiểu Di cùng nhau đổi tiền thành xu trò chơi, hỏi xem cô bé muốn chơi trò gì.
 

Rất nhiều trò chơi điện tử phía trước đều có người, cuối cùng Tiểu Di chỉ vào máy gắp thú nhồi bông tỏ vẻ muốn bắt gấu bông.
 

Gắp gấu bông không đơn giản như vậy, nhưng thật ra vẫn có thể gắp được.
 

Tiểu Di biết không ít về những trò chơi như này, rốt cuộc cũng gắp được 1 con, dường như cũng rất cao hứng.
 

“Chị Vãn Vãn, tặng cho chị nè!”
 

Hướng Vãn thấy cô bé vừa mới còn ôm con gấu nhỏ, yêu thích không muốn buông tay, bây giờ lại đưa cho mình, cô nhẹ xoa đầu cô bé một phen sau nói: “Em muốn cái nào, chị cũng gắp một cái tặng cho em.”
 

Tiểu Di nghe vậy, lập tức đứng trước máy gắp thú nhìn ngắm, cuối cùng chọn lấy một con thỏ.
 

So với Tiểu Di vừa rồi là gắp ngẫu nhiên, toàn dựa vào vận may mới gắp được thú nhồi bông, Hướng Vãn muốn nghiêm túc hơn nhiều.
 

Cô mỗi lần đều là ngắm thật chuẩn sau mới thả cần xuống, nếu không phải trò này quá hên xui, nói không chừng đã sớm gắp được.
 

Lúc cô đang điều chỉnh cái cần, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nói ——
 

“Tiểu Di?”
 

Hướng Vãn quét mắt qua chỗ phát ra giọng nói, là hai nữ sinh trạc tuổi Tiểu Di, nhìn qua thái độ của 2 cô bé này, chắc là không phải những người trước đây bắt nạt Tiểu Di lúc đi học, liền không quấy rầy họ nói chuyện.
 

Tiểu Di nhìn đến 2 người này thì có vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn là chào hỏi.
 

Hai nữ sinh kia là bạn học cùng trường cùng lớp với Tiểu Di, nếu không phải Tiểu Di gầy hơn so với lúc còn ở trường học, hai cô bé sẽ nhận ra, nhưng họ đều có chút không nhận ra người vừa trắng vừa gầy đang đứng trước mặt họ, mái tóc đen nhanh được buộc lên một nửa, trang điểm giống với công chúa nhỏ này lại là bạn học của mình.
 

Tiểu Di chuyển tới đây mới nửa năm, sau một đoạn thời gian lại không đến trường học, cho nên quan hệ với các bạn học cùng lớp cứ lạnh nhạt như vậy.
 

Hai bạn học nữ kia cùng cô bé nói hai câu xong liền rời đi, nhưng rời đi xong, lại là hâm mộ kêu lên: “Cậu ấy biến hóa cũng quá lớn, thoạt nhìn thật xinh đẹp nha!”
 

“Trước kia mấy người Dư Viện Duyệt còn chê Tiểu Di béo, hiện tại so với Tiểu Di thì rõ ràng họ béo hơn.”
 

“Cậu không biết tính mấy người đó sao, rõ ràng chính mình lớn lên cũng liền như vậy, mỗi ngày liền thích nói xấu, làm khó dễ người khác, xứng đáng bị phê bình.”
 

“Đáng tiếc Tiểu Di lại muốn chuyển đi, bằng không tớ thật đúng là muốn cùng cậu ấy làm bạn tốt”
 

“Nghe nói trong nhà cậu ấy rất có tiền, lần đó mẹ cậu ấy tới trường học, bà ấy bước ra từ một chiếc xe sang trọng......”
 

Nói đến đây, hai nữ sinh trong lòng thật ra có chút hối hận, hối hận lúc Tiểu Di đi học lại không cùng cô bé kết giao thành bạn tốt, bằng không hiện tại nói không chừng cũng có thể thơm lây hưởng phúc.
 

Đứng trước máy gắp thú, Tiểu Di cũng không biết nội dung chuyện phiếm hai nữ sinh nói, mà chuyên chua nhìn vào máy gắp thú.
 

Hướng Vãn lại lần nữa thả cần, lúc này đây, móng vuốt rơi xuống xong, cuối cùng không buông ra, thành công bắt được thỏ bông mà Tiểu Di muốn.
 

Hôm nay, Hướng Vãn cùng Tiểu Di ở khu trò chơi điện tử thỏi mái chơi một buổi chiều, mặc kệ là Tiểu Di hay cô thì đều cảm thấy cui vẻ.
 

"Cảm ơn chị Vãn Vãn, hôm nay em đặc biệt thấy vui vẻ!" Tiểu Di ôm trong ngực vài con thú nhồi bông, nhìn cô rồi nói.
 

Ngày mai cô bé liền phải trở về thành phố S, lần sau cũng không biết khi nào mới có thể gặp mặt, Hướng Vãn ôm cô bé một chút rồi nói: “Hy vọng em về sau vĩnh viễn đều vui vẻ như vậy, mỗi ngày đều có tâm tình tốt.”
 

"Được! Chị cũng vậy nhé!"

 

Tiểu Di đi rồi, không bao lâu liền khai giảng.
 

Khai giảng xong, ác mộng đầu tiên muốn nghênh đón học sinh chính là —— huấn luyện quân sự!
 

Đối với khả năng của rất nhiều nam sinh thì huấn luyện quân sự không có gì ghê gớm, ví dụ như Hướng Dật chính là như vậy, vẫn là Hướng Vãn hỏi Dương Điềm các cô kinh nghiệm khi huấn luyện quân sự để chuẩn bị đồ đạc cho em trai.
 

Đại học H, ký túc xá sinh viên năm nhất.
 

“A a a! Nghĩ đến huấn luyện quân sự tớ liền thấy đau đầu, tớ không muốn da mình đen đâu......”
 

“Nói đến da đen liền nghĩ đến lúc tớ mới học cao trung, mới vừa huấn luyện quân sự xong có lẽ sẽ đen giống như vậy, do có việc cố tình phải dùng đến căn cước, vì thế liền đi làm căn cước công dân, lưu lại một thân phận lịch sử da đen của tớ!”
 

"Có biện pháp nào để không tham gia huấn luận quân sự không?" 
 

“Trừ khi có bệnh viện chứng minh, nếu không đừng nghĩ nữa, nhân lúc còn sớm chuẩn bị điểm kem chống nắng mới là đúng đắn.”
 

“Tớ xem xét một chút thời tiết một tháng gần đây, đều là trời nắng, độ nóng còn cao, cảm giác có kem chống nắng vẫn là làm cho da đen hơn.”
 

“Tử Huyên, sao mình thấy cậu một chút cũng không vội nhỉ? Làn da của cậu trắng như vậy, nếu là phơi đen rất đáng tiếc nha!”
 

Tử Huyên nghe được lời này, trong mắt hiện lên một tia cười ngọt ngào, muốn nói cái gì, cuối cùng băn khoăn đến mình vừa mới nhập học, rốt cuộc đều không thân nhau, nên vẫn là chưa nói gì.
 

Mặc dù cô không nói, chờ đến ngày huần luyện quân sự đầu tiên xong, người trong ký túc xá vẫn là đã biết.
 

Không riêng gì các cô, trong trường học rất nhiều người cũng biết, trong số những sinh viên năm nhất, bạn trai của một nữ sinh vì không muốn cô bị phơi nắng đến đen da, cố ý mua bánh bạch ngọc cho cô.
 

Là người thành phố H, đặc biệt là sinh viên đại học H, sao có thể không biết bánh bạch ngọc, bất luận là sinh viên nào, trong lúc nhất thời đều hâm mộ sinh viên này đến chết.
 

Bạn trai Tử Huyên cũng là sinh viên đại học H, đang học năm 3, bọn họ xem như thanh mai trúc mã, Tử Huyên cũng là vì cậu ấy mới đến đại học H.
 

Bạn trai biết cô từ nhỏ thích làm đẹp, nghe được cô nói sợ huấn luyện quân sự phải phơi nắng dẫn đến đen da, lập tức liền tỏ vẻ mỗi ngày sẽ mua bánh bạch ngọc cho cô.
 

Cậu ấy nói được thì làm được, nếu không bận liền tự mình xếp hàng đi mua, nếu cùng ngày mà tương đối bận, cũng chỉ có thể nhờ người hỗ trợ, huấn luyện quân sự bắt đầu xong, mỗi ngày đều đưa bánh đầy đủ.
 

Không thể không nói, hiệu quả của bánh bạch ngọc thật là không thể chê, huấn luyện quân sự đã một tuần, sở dĩ đa số tân sinh đều trở nên đen hơn, chỉ có Tử Huyên - người mỗi ngày ăn một phần bánh bạch ngọc, thoạt nhìn thế nhưng so với khi nhập học lại trắng hơn.
 

Đương nhiên, cái này cũng do có những người xung quanh để so sánh nên làm nổi bật tác dụng của việc ăn bánh bạch ngọc mỗi ngày.
 

Kể từ đó, diễn đàn của trường học lập tức có rất nhiều bài viết tỏ ra sự hâm mộ mà cũng có chút ghen tị.
 

Người có bạn trai thì tỏ vẻ, vì cái gì bạn trai tốt thì đều là của người khác, hiện tại mỗi lần soi gương liền muốn chia tay bạn trai.
 

Người không có bạn trai lại tỏ vẻ, kiếm ở đâu ra người bạn trai tốt như vậy, cô cũng muốn có một người.
 

So với nữ sinh, nam sinh trong trường lại có cái nhìn khác.
 

Một bộ phận nam sinh cảm thấy, nếu họ có bạn gái xinh đẹp như vậy, họ cũng nguyện ý mua bạch ngọc bánh mỗi ngày cho bạn gái.
 

Một bộ phận nam sinh lại cảm thấy, bạn trai Tử Huyên quá chiều nàng, tỏ vẻ không thể chiều chuộng bạn gái quá mức như vậy, bằng không về sau họ sẽ đều ngồi trên đầu nam sinh.
 

Còn có một bộ phận nam sinh nóng giận hỏi bạn trai Tử Huyên, cậu đối với cha mẹ mình có tốt như vậy sao? Tiêu tiền cho bạn gái nhiều như vậy cha mẹ cậu có biết không?
 

Đối với một bộ phận nam sinh cuối cùng kia, không cần bạn trai Tử Huyên lên tiếng, người quen biết hắn liền trực tiếp hỗ trợ phản hồi, tỏ vẻ bạn trai của Tử Huyên là năm hai đại học liền bắt đầu gây dựng sự nghiệp, cậu ấy tiêu tiền đều là do tự mình kiếm được, hơn nữa cậu ấy từ sớm đã bắt đầu gửi tiền về nhà cho cha mẹ.
 

Kể từ đó, nữ sinh trong trường học đều hâm mộ Tử Huyên.
 

Vốn dĩ chuyện này còn chỉ ở diễn đàn của trường, không biết như thế nào đã bị người ta truyền tới trên mạng, không bao lâu thế nhưng còn lên hot search, đề tài là "Bạn trai nhà người ta".
 

【 Ôiiiii...... Quả nhiên là bạn trai nhà người ta [ hâm mộ ghen tị.jpg ] 】

 

【 Haiz, nghĩ đến lại muốn trách móc vị nào đó nhà tôi mỗi lần nhờ mua bột bạch ngọc đều không tích cực, hận không thể trở về ngay bây giờ cầm dép lê tẩn cho hắn một trận! 】
 

【 Cũng là bạn trai, bạn trai người ta vừa đẹp trai vừa tâm lý, bạn trai của tôi...... Khoan đã, tôi giống như không có bạn trai ( bạn trai không giúp tôi mấy việc này) 】
 

【 Mượn bài này để thoát độc thân, yêu cầu không cao, có thể giúp tôi tranh được bột bạch ngọc là được! 】
 

【 Còn tưởng rằng là em gái nào đó, tôi đang chuẩn bị tự đề cử mình, kết quả click vào nick này thì thấy là một người đàn ông [ nôn mửa.jpg ] 】
 

...…
 

【 Đây là dạng bạn trai thần tiên gì vậy! Ôiii...... Không đúng, tôi cũng không cần hâm mộ, rốt cuộc bạn trai tuy rằng không giúp tôi xếp hàng mua bánh bạch ngọc, nhưng anh ấy tranh được bánh a giao, trà lá sen, bột mặc ngọc và bột bạch ngọc của tiệm này đóng gói thành một cái hộp quà tặng cho tôi [ thẹn thùng.jpg] 】

 

【 Xin phép dùng một chân đá bay chén cẩu lương này! 】


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play