Tôi Làm Giàu Từ Bán Thức Ăn Trên Wechat (50-60)

Chương 51:


3 tuần


Fan của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh nhìn thấy bà chủ nói muốn rút thăm trúng thưởng thì mừng rỡ, chờ đến lúc bột bạch ngọc ra mắt càng mừng muốn điên.
 

Nhìn các fan mong chờ như vậy, Hướng Vãn cũng không chậm trễ thời gian nữa, mà là trực tiếp bắt đầu làm bột bạch ngọc.
 

Cách làm bột bạch ngọc cũng rất đơn giản, đem tất cả nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị vào cùng một nồi, xào trên lửa nhỏ rồi tán nhuyễn thành dạng bột.
 

So với bột mặc ngọc, thành phẩm bột bạch ngọc đẹp hơn nhiều, còn mang theo hương thơm nhàn nhạt, nếu không phải màu sắc thiên về màu trắng, đoán chừng sẽ bị nhiều người lầm tưởng là sữa bột.
 

Ngửi thấy mùi hương của bột bạch ngọc, Hướng Vãn liền cảm thấy hẳn là sẽ không khó ăn, cô lấy nước hoà tan vài muỗng bột rồi nhàn nhạt thưởng thức, phát hiện quả nhiên hương vị tuy rằng không xuất sắc như bánh bạch ngọc, nhưng cũng còn có hương thơm nhẹ kèm một chút vị chua.
 

Bột bạch ngọc cùng bột mặc ngọc giống nhau, cũng là được cho vào 1 hộp với 10 lọ nhỏ, có thể sử dụng trong 10 ngày, giá cả cũng không thay đổi.
 

Hướng Vãn ở trong nhà nỗ lực làm bột bạch ngọc, ở bên ngoài có người cũng đang ngầm nghiên cứu về bánh bạch ngọc nhà cô.
 

Biết sau lưng cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh có Tần thị, những người này tự nhiên không dám giống như mấy tiểu thương gia trước kia làm nên sự tình gì, bọn họ chỉ là tò mò, bên trong bánh bạch ngọc đến tột cùng thả thứ gì, vì cái gì có hiệu quả tốt như vậy?
 

Nhưng mà, có hệ thống này ở đây, những người đó dù có kiểm tra đo lường như thế nào, cũng chỉ có thể tra ra bột bạch ngọc dinh dưỡng phong phú, đối với cơ thể người là có ích chứ không có hại.
 

Mặc dù bọn họ trực tiếp dựa theo kiểm tra đo lường tra tới thành phần tạo thành, đến tra tới đồ vật cũng căn bản không hiệu quả.
 

Điều này cũng là bình thường, mỹ thực dưỡng sinh nào không phải thứ tốt, nếu có thể tùy tiện kiểm tra đo lường ra tới chi tiết thành phần, hẳn người khác đã sớm bắt đầu mô phỏng lại các món ăn, nào có thể chờ tới bây giờ.
 

Hướng Vãn không biết việc này, một tuần làm ra không ít bột bạch ngọc, sẽ bắt đầu mở bán từ ngày bốc thăm trúng thưởng.
 

Hiện giờ cô một mình phải làm shop online có bốn loại sản phẩm, lượng công việc vẫn là rất lớn, nhưng Hướng Vãn không phải là người liều mạng làm việc, không có người nào so với cô biết rõ sức khoẻ mới quý giá nhất.

 

Nếu đã làm ra nhiều bột bạch ngọc, cô liền giảm bớt mấy thứ sản phẩm tồn kho khác, cũng vội vàng đem đến lại đây.

 

Cùng ngày, mặc kệ là những fan trúng thưởng, hay là khách hàng tranh được bột bạch ngọc, từng người đều cao hứng giống nhau y hệt hồi ăn tết, đều là khoe chiến tích của mình lên trên mạng.

 

Trước đó có thuỷ quân bôi đen cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh do mấy tiểu thương gia mua, tuy rằng bị các fan bóc trần sự thật, nhưng đối với sản phẩm của cửa hàng vẫn bị ảnh hưởng một ít, cá biệt là một số người không có hiểu biết cửa hàng này vẫn là có một ít ý tưởng.

Người nào đó là một tiểu võng hồng, tranh cướp được bột bạch ngọc trong lòng cao hứng liền đăng bài lên Weibo——
 

【 Không phải nói sản phẩm của cửa hàng này có chất kích thích gì đó sao? Thế nhưng còn có người dám mua? 】

Tiểu võng hồng nhìn đến bình luận này, trong lòng có chút không vui, nhưng vẫn là kiềm chế tính tình giải thích một câu.

 

【 Nếu là không có yếu tố kích thích, người khác vì cái gì lại muốn nhằm vào cửa hàng này?
 

Lời này cực kỳ giống "Vì cái gì đánh bạn không đánh người khác", dẫn đến không ít các fan của tiểu võng hồng này phải ra tay.
 

Thấy bạn nói như vậy, nếu như ngày nào đó bạn bị đánh thì đừng báo nguy, có thể khẳng định là chính bạn có vấn đề, bằng không —— vì cái gì họ đánh bạn không đánh người khác?
 

【 Thấy bạn nói như vậy, nếu là vợ bạn tuỳ ý lấy hết tiền trong quỹ chung ra xài phung phí, bạn trăm ngàn lần không muốn tha thứ cho cô ấy, thì khẳng định là bạn có vấn đề, cô ấy mới có thể như vậy. 】
 

Khi sống đủ lâu, thật là điều gì cũng có thể xảy ra. 】

 

【 Tôi là lo lắng mọi người bị lừa, loại đồ ăn này đối với thân thể không tốt, các người vẫn dám sao? 】
 

Tiểu võng hồng nhìn lời phản hồi, "Ha hả" một tiếng, nội tâm nói tôi thật là cảm ơn bạn!
 

【 Tôi khinh! Chính bạn là một người xấu, thế nhưng còn có mặt mũi nói đến ai khác gian xấu?

 

Phiền bạn soi gương xem mình đẹp sao?
 

Tôi không cùng các người cãi nhau, một đám gian trá!
 

Người này đã bị tin giả "Sản phẩm của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh có chất kích thích" tẩy não, người ảnh hưởng còn có một số khác, nhưng bọn họ cũng không tạo ra nổi chút bọt nước, ngược lại nếu ngoi đầu liền sẽ bị phản bác tới mức không cãi được.
 

Hướng Vãn thật ra không biết tình huống này, đương nhiên biết cũng sẽ không để ý, rốt cuộc sản phẩm nhà cô không lo bán không được.

 

Khi bột bạch ngọc được đưa ra thị trường, khách hàng ở địa phương khác rốt cuộc có cơ hội sử dụng sản phẩm khiến họ có thể trắng lên.

 

"Một trắng che trăm xấu" lời này cũng không phải là nói chơi, có cô gái nào mà không nghĩ rằng càng trắng càng xinh đẹp.

 

Không riêng gì nữ sinh bình thường, ngay cả nhóm nữ minh tinh cũng không ngoại lệ.

 

Có không ít nữ minh tinh theo dõi cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, một bộ phận vẫn là nữ minh tinh Mạc Mạc An Lợi.

 

Nhóm nữ minh tinh vì đóng phim, tham gia show tống nghệ, mỗi ngày phải di chuyển tới nhiều nơi, nhưng là bánh bạch ngọc này yêu cầu phải đến thưởng thức tại thành phố H một thời gian, các cô chỉ có thể nghĩ lại.

 

Bột bạch ngọc  ra mắt, trước tiên đều là người đại diện cùng trợ lý của nhóm nữ minh tinh vẫn luôn chú ý đến những món mỹ thực dưỡng sinh này, đều hỗ trợ minh tinh của mình tranh mua.
 

Tại đoàn phim.
 

Trong thời gian nghỉ ngơi, nữ chính, nữ phụ, hay diễn viên nữ quần chúng, tất cả đều ghé vào cùng nhau nói chuyện phiếm.
 

"Mạc Mạc, tối hôm qua cô có cướp được bột bạch ngọc không ?" Một nữ diễn viên phụ lên tiếng hỏi.

 

Trong đoàn phim này, Mạc Mạc tuy rằng là nữ chính, nhưng các diễn viên khác đều là tiền bối, còn có vài vị diễn viên gạo cội, nàng cũng không dám tùy tiện đắc tội, ngược lại còn cùng họ đánh giá đồ ăn, vì thế tìm cơ hội liền làm ra cái tên An Lợi dưỡng sinh mỹ thực, còn chia sẻ trong tay mình có bột mặc ngọc, trà lá sen cùng bánh a giao.

 

Người ăn vốn dĩ liền nhu nhược, hơn nữa đồ ăn của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh là đồ tốt, trọng điểm là thấy hiệu quả sớm, nên rất nhanh các nữ diễn viên liền hoà mình vào cuộc nói chuyện.

 

"Quá khó đoạt, tôi không tranh được, các cô tranh được sao?" Mạc Mạc hỏi.
 

Mặt khác mấy nữ diễn viên đi theo lắc đầu, chỉ có nữ phụ hô lên: “Ta tranh được!”
 

“Oa! Vận may của cô thật tốt quá đi!”
 

“Chờ bột bạch ngọc của cô tới, có thể cho chúng ta mượn nếm thử trước.”
 

Những người này, chỉ cần nguyện ý, thêm mấy ngày nữa hẳn có thể tranh được, cho nên nữ phụ cũng không keo kiệt: "Được, nhưng các cô cũng cố lên, tranh được thì sớm trả ta."

 

Những cô gái này đến từ nhiều địa phương, chuyện để nói là rất nhiều.

 

Nam chính nhìn đến nhóm diễn viên bên kia hết sức hoà hợp, nhịn không được hướng đạo diễn hỏi: "Các cô ấy  trước kia từng quen biết sao?"

 

"Có lẽ là không quen biết." Tuy rằng vòng trong giới nghệ sĩ thì không quá lớn, nhưng cũng không có kì diệu như vậy, một đoàn phim mà các nữ diễn viên đều quen biết nhau.
 

Nam chính cũng làm hỗn loạn đoàn phim không ít, cũng không phải nói sở dĩ đoàn phim đều lục đục nghiêm trọng , nhưng ít ra nữ chính cùng các nữ phụ quan hệ không tốt đến mức như vậy, có thể duy trì vẻ mặt bên ngoài hoà bình đã là tốt.
 

Hắn cùng đạo diễn trò chuyện hai ba câu, không khỏi đứng dậy rồi lại gần chỗ những người kia.

 

Thời tiết quá nóng, trên đầu nam chính đã lấm tấm mồ hôi.
 

Hắn vừa lại đây lên tiếng gọi, còn chưa được hai câu, Mạc Mạc liền không kiềm chế được mà nói: “Anh Tôn, tôi đề cử cho anh một cửa hàng, tên là cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, anh có thể đi tìm hiểu một chút về bột mặc ngọc của họ.”
 

"Bột mặc ngọc? Đó là thứ gì?" Nam chính hiếu kỳ nói.
 

Từ khi biết tới cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh này, mỗi người trong phòng làm việc của Mạc Mạc có nhiệm vụ quan trọng hàng ngày chính là giúp cô đoạt đồ vật, cho nên trong tay cô dù là bánh a giao, trà lá sen hay bột mặc ngọc đều có một chút hàng dự trữ.
 

Cô đương nhiên không phải giữ cho chính mình, cũng là vì muốn mở đường, kết giao với nhiều người.
 

Nữ diễn viên trong đoàn phim đã được cô giới thiệu trước đó, đã biết được chỗ tốt của những lọai đồ ăn này, nghe được lời của cô, đều sôi nổi giới thiệu cho nam chính.
 

Nam chính vốn bối rối vì chứng rụng tóc của mình bấy lâu nay nghe được những lời này liền động tâm, đặc biệt Mạc Mạc lấy chính mình làm ví dụ, cho hắn xem mép tóc dưới của mình.
 

Đều là trong giới người, nam chính trước kia đương nhiên gặp qua Mạc Mạc, lần này tiến vào đoàn phim liền phát hiện mép tóc của cô khôi phục bình thường, vốn đang cho rằng cô ấy cấy tóc, không nghĩ tới thế nhưng lại không phải!
 

Trong lúc nhất thời, nam chính thậm chí chờ không kịp tranh đoạt mua hàng, vì thế mang theo vài phần ngượng ngùng dò hỏi: “Trong tay cô còn có sao? Có thể cho tôi mượn trước 1 lọ không?”
 

"Tôi chỉ còn 1 lọ cuối cùng, có thể chia cho anh nửa lọ." Hiện giờ tóc của Mạc Mạc đã khôi phục, đen nhánh như lúc dậy thì, cô còn định ngưng dùng bột mặc ngọc, nhưng là ngẫu nhiên lại muốn ăn một lần củng cố một chút.
 

Bột bạch ngọc đưa ra thị trường sau một thời gian, chuyên viên trang điểm phát hiện, nhóm nữ diễn viên trong đoàn phim mỗi ngày dãi nắng dầm mưa đóng phim, thế nhưng càng ngày càng trắng, làn da càng ngày càng tốt!
 

Điều này khoa học sao?
 

Hôm nay, khi giúp các cô hoá trang, chuyên viên trang điểm thật sự nhịn không được liền hỏi: “Các cô gần nhất là dùng loại mỹ phẩm làm đẹp sao? Tại sao trạng thái làn da tốt như vậy, dầm mưa dãi nắng mà còn trắng như vậy!”
 

Vài vị nữ diễn viên nhìn nhau một cái, cười lắc đầu tỏ vẻ sản phẩm làm đẹp cũng vô dụng.
 

"Sao có thể!" Chuyên viên trang điểm lộ ra biểu cảm không tin nổi.
 

Đây lại không phải cái gì bí mật, Mạc Mạc liền dứt khoát trực tiếp nói cho nàng.
 

"A! Tôi biết cửa hàng này, bạn củ tôi cũng từng nhắc đến." Chỉ là chuyên viên trang điểm tương đối vội, cho nên trước đó cũng không để ở trong lòng, lúc này nhìn đến vốn là nhóm diễn viên xinh đẹp nay trở nên càng trắng càng đẹp, cô hận không thể lập tức liền đi tranh đoạt hàng.
 

Nói cho cô tình hình thực tế xong, vài vị nữ diễn viên lại nói chuyện phiếm.
 

“Mạc Mạc, nghe nói cô tìm đạo diễn xin nghỉ?”
 

“Đúng vậy, tôi có 1 show tống nghệ, khả năng muốn quay chụp hai ngày.”
 

“Đi đâu chụp vậy?”
 

“Thành phố H nha.”
 

“Thành phố H? Có thể mang về cho tôi bánh bạch ngọc không?”
 

“Tôi cũng muốn, tốt nhất là mang cho tôi một phần bánh mặc ngọc, tôi xem trên mạng nói, điểm tâm dưỡng sinh của nhà này, không riêng hiệu quả tốt, lại còn có hương vị đặc biệt thơm ngon!”
 

Mua xong cùng ngày là có thể ngồi máy bay trở về, đây cũng là việc nhỏ nên cô cũng không lo lắng, vì thế Mạc Mạc liền đáp ứng mọi người.
 

Thành phố H.
 

Ở trong nhà vẫn còn tồn bột bạch ngọc, Hướng Vãn liền tính tạm thời nghỉ ngơi hai ngày cũng không ảnh hưởng lớn tới số lượng tồn kho của shop online, cuối cùng cô có thể nghỉ ngơi một thời gian.
 

Cô ở trong nhóm gửi một tin nhắn thoại, chờ Dương Điềm và 2 cô bạn nhận được, trực tiếp hỏi: “Hôm nay các cậu có rảnh để đi dạo phố không?”
 

Tuy rằng các cô quen biết bốn năm, nhưng số lần cùng nhau đi dạo phố vẫn là rất ít, trước kia là bởi vì nguyên nhân thân thể củ Hướng Vãn, hiện tại thì bởi vì cô bận quá.
 

"Khó mà được cậu chủ động mời bọn mình đi dạo phố, đương nhiên là có rảnh!" Dương Điềm liền trả lời.
 

Một lát sau, bốn người trực tiếp chạm mặt ở bên trong quảng trường.
 

“Trước tiên mua  trà sữa uống đi.”
 

Mới vừa chạm mặt, người nghiện trà sữa như Dương Điềm liền lên tiếng, vì thế bốn người đến tiệm mua mấy ly trà sữa.
 

Hướng Vãn trước kia nhiều nhất thưởng thức qua hai lần đều là trà sữa nóng, mùa hè uống trà sữa lạnh như này là điều không tưởng đến.
 

Thực tế là trước kia Dương Điềm cùng các cô cũng sẽ tận lực không ở trước mặt Hướng Vãn ăn những món cô không thể ăn, nhưng bây giờ sẽ đại khái cảm thấy thân thể cô dần khôi phục, nên không cấm kỵ nhiều như trước.
 

Cô tuy rằng biết tình trạng thân thể của bạn mình tốt lên nhưng vẫn là hỏi nhiều một câu: “Cậu có thể uống sao?”
 

【 Ký chủ yên tâm, lấy thân thể của kí chủ hiện tại, phương diện ẩm thực chỉ cần không ăn quá nhiều, không có quá nhiều cấm kỵ. 】
 

Không biết có phải hay không cảm giác được cô đang do dự, hệ thống đột nhiên mở miệng.
 

Nghe được lời nói của hệ thống, Hướng Vãn hoàn toàn yên lòng, gật đầu nói: “Có thể.”
 

Nói xong, các nàng cùng nhau đi lên, cuối cùng chọn ly trà giá rất cao.
 

Bốn người chọn đồ uống xong, Lý Mộc Di sớm đã chuẩn bị liền đứng lên thanh toán.
 

Dương Điềm thấy vậy, không khỏi quay đầu nhìn về phía nàng: “Aaa đầu gỗ, hiếm khi thấy được cậu hào phóng như vậy.”
 

"Ly trà sữa lạnh đầu tiên của Vãn Vãn, đương nhiên là tớ mời, cậu cũng chính là được hưởng phúc lây." Lý Mộc Di nói.
 

"Không cần!" Dương Điềm phản ứng lại đây, cô cúi đầu phát bao lì xì, “Nhanh nhận lấy, ly trà sữa đầu tiền của Vãn Vãn đương nhiên là tớ mời!”
 

"Nằm mơ!" Lý Mộc Di nói một câu sau, trực tiếp xoá bỏ bao lì xì Dương Điềm gửi tới.
 

Hướng Vãn nhìn hai người nháo lên, thật sự có chút dở khóc dở cười.
 

Mãi đến khi trà sữa làm xong, hai người mới ngừng cãi nhau.
 

Hướng Vãn bưng ly trà của mình, mặc dù ít đá nhưng vẫn cảm nhận được cái lạnh từ ly trà sữa, cắm ống hút sau nếm một ngụm, tức khắc đầy miệng đều là vị quả đào chua ngọt thoải mái thanh mát, cùng phô mai béo thơm nhàn nhạt mang theo một hàm tư vị.
 

"Thế nào, cậu thấy hương vị ra sao?" Dương Điềm một bên cắn ống hút uống ly trà nhài của mình, một bên hỏi.
 

Hướng Vãn khẽ gật đầu, xem như rõ ràng vì sao cô thích uống trà sữa, hương vị xác thật không tồi.
 

Thế nhưng, đại khái là lần đầu uống lạnh có chút không thích ứng, cái miệng nhỏ của cô nhấp từng chút, chờ đến khi nuốt xuống, đã không lạnh như vậy.
 

"Cậu có muốn mua cái gì không?" Ở lầu một đi dạo một vòng, Dương Điềm hỏi.
 

Hạ Thanh, Lý Mộc Di không có gì muốn mua, sôi nổi lắc đầu, Hướng Vãn nói: “Tớ muốn mua cho Tần Sâm một món quà.”
 

Nghe vậy, Dương Điềm nhìn về phía nàng, kéo dài âm điệu, có điều chỉ "Ồ" một tiếng.
 

Hướng Vãn chạy nhanh giải thích: “Anh ấy lúc trước giúp trong tiệm không ít chuyện, cho nên tớ muốn đưa quà tặng để cảm ơn.”
 

Nếu đối tượng trêu ghẹo là Lý Mộc Di, Dương Điềm không dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng đổi thành là Hướng Vãn, cô từ trước đến nay đều vui vẻ bỏ qua.
 

Huống chi, xa không nói, gần nhất là lần này Tần Sâm hỗ trợ cho tiệm các cô đều biết, cho nên cũng không trêu ghẹo cái gì.
 

Rốt cuộc, chẳng sợ Tần Sâm có điều kiện tốt, nhưng các cô thấy Vãn Vãn cũng không kém, xinh đẹp lại có thể kiếm tiền, hoàn toàn có thể một mình mỹ lệ, các cô không nghĩ Hướng Vãn vốn dĩ không có ý tưởng kia, kết quả bị các cô trêu ghẹo nhân tiện nghi ngờ Tần Sâm.
 

Thu hồi tâm tư vui đùa, ba người cho cô ý kiến tham khảo nên đưa món quà gì tới.
 

Cà vạt, dây lưng, áo sơ mi linh tinh quá mức thân cận toàn bộ không thích hợp, mà bật lửa linh tinh thì Tần Sâm lại giống như không hút thuốc lá, bốn người suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng cảm thấy thật sự không được, chi bằng tặng hắn một chiếc bút máy, nói không chừng khi hắn ký tên có thể sử dụng đến.
 

Cuối cùng, bốn người chốt hạ món quà, Hướng Vãn mua một chiếc không tính tiện nghi cũng không quá quý giá, hơn nữa bút máy này vô cùng hợp với khí chất của Tần Sâm.
 

Mua quà tặng xong, Hướng Vãn tỏ vẻ không thể nặng bên này nhẹ bên kia, để các cô tự chọn một món quà nhỏ.
 

"Tớ liền biết tớ mới là người Vãn Vãn yêu nhất!" Dương Điềm ôm nàng làm nũng nói.
 

Mấy nữ sinh cơ bản lớn lên nhan sắc không tồi, đặc biệt là Hướng Vãn, lấy giá trị nhan sắc của cô, lăn lộn vào giới giải trí là có thể.
 

Nào có phải trước kia nữa, hiện tại có sản phẩm của cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, vẻ ngoài của các cô đều đẹp lên vài phần, đi ở trên đường khó có thể không hấp dẫn sự chú ý.
 

Có người nhiều nhất thời quay đầu lại để xem nhan sắc, có người lại đánh bạo đi lên muốn xin phương thức liên hệ, kết quả tự nhiên là bị cự tuyệt.
 

Ba người tuy rằng không cự tuyệt món quà của Hướng Vãn, nhưng cuối cùng chỉ đến một cửa hàng tinh phẩm, chọn cùng một loại kẹp tóc.
 

Đi dạo phố là nhất cho hết thời gian, dạo qua mấy cửa hàng, thời gian bất tri bất giác liền qua đi.
 

Giữa trưa, bốn người trực tiếp tìm tiệm lẩu để ăn cơm.
 

Suy xét đến khẩu vị của Hướng Vãn, ba người chọn lẩu uyên ương cùng những thứ ít cay, một bên là dầu vừng cay, một bên là nồi cà chua.
 

"Mùa hè ăn lẩu, chỉ có cậu mới nghĩ ra!" Lý Mộc Di người tuy rằng ngồi xuống, lại vẫn là nhịn không được phun trào.
 

Dương Điềm nói: “Mùa hè ăn lẩu mới sảng khoái! Tựa như mùa đông ăn kem vậy!”
 

Lý Mộc Di nghe vậy, trợn mắt với cô, không nói nữa.
 

Bốn người đem nguyên liệu nấu ăn thả vào trong nồi bắt đầu chờ đợi, bỗng nhiên nghe được khách hàng bên cạnh thế nhưng đang nói chuyện cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, lại còn không ngừng bàn tán.
 

Dương Điềm nghe được bàn bên kia còn oán giận bột bạch ngọc rất khó đoạt, liền nhìn Hướng Vãn nháy mắt: “Cậu xem cửa hàng của cậu hiện tại hot cỡ nào, tùy tiện ăn một bữa cơm đều có thể nghe được người ta thảo luận.”
 

"Này không phải rất bình thường sao? Chúng ta nếu không phải có hào quang từ Vãn Vãn, có được thứ tốt này, sợ là cũng đoạt muốn điên." Lý Mộc Di nói.
 

Dương Điềm khó có khi tán đồng lời cô nói, một bên gật đầu một bên đem thịt dê cuốn vừa chín gắp tới bát của Hướng Vãn: “Thịt dê cuốn nhà này không tồi, không bị tanh, cậu nếm thử đi.”
 

Chờ Hạ Thanh cùng Lý Mộc Di cũng đem thức ăn gắp tới bát của nàng, Hướng Vãn liền nói: “Đủ rồi, tớ tự gắp là được, các cậu cũng nhanh ăn đi.”
 

Tiệm lẩu này có nguyên liệu nấu ăn rất mới mẻ, Dương Điềm cố ý cho nàng đĩa gia vị cũng rất tuyệt, ăn xong một nồi lẩu, Hướng Vãn có vẻ ăn no căng, ném hai viên kẹo bách bảo vào miệng, ăn xong mới cảm thấy tốt một chút.
 

Bốn người thật ra có thể dạo một ngày không mệt, nhưng suy xét đến Hướng Vãn, vẫn là lại mua điểm tâm với đồ ăn vặt xong đi về nhà cô.
 

Về nhà xong, ba người tỏ vẻ không muốn làm phiền cô, Hướng Vãn liền về phòng ngủ một giấc.
 

Nhà mới cách âm không tồi, Hướng Vãn kéo bức màn lên rồi ngủ trưa một cách thoải mái, lúc tỉnh lại mở cửa ra, mới nghe thấy tiếng cười "hi hi ha ha" của ba người kia.
 

"Các cậu đang làm gì vậy?" Cô rót cho mình một cốc nước ấm, vừa uống vừa hỏi.
 

"Đang xem show tống nghệ của nữ thần nhà tớ." Dương Điềm vừa nói, vừa ngồi dịch sang một hướng để cô ngồi xuống.
 

Hướng Vãn mới vừa ngồi xuống, Hạ Thanh ở bên cạnh đưa qua cho cô một nắm tay hạt dẻ mới lột vỏ.
 

Đây là trên đường trở về, các cô mua hạt dẻ rang đường, hương vị thực không tồi, chỉ có Hướng Vãn giữa trưa ăn quá no còn không có hứng ăn.
 

Hướng Vãn tiếp nhận, đưa vào trong miệng, vừa ăn vừa xem TV.
 

Dương Điềm miệng vẫn luôn nói vẫn còn no, nhưng khi thấy cô ăn hạt dẻ, miệng lại ngứa, duỗi tay cầm lấy một viên.
 

Lúc lột hạt dẻ, nàng còn không quên nói: “Cậu biết không? Nữ thần nhà tớ cũng là fan của cửa hàng nhà cậu đó!”
 

Nghĩ vậy một chút, Dương Điềm còn có chút hơi kích động.
 

Hướng Vãn mắt nhìn TV, nhận ra hình như kia là nữ minh tinh Mạc Mạc, cảm thấy Dương Điềm lần này còn khá dài tình.
 

Không trách nàng nghĩ như vậy tưởng, thật sự là Dương Điềm ở đại học bốn năm, thần tượng thay đổi không biết bao nhiêu lần, được cô ấy hô qua nam thần, nữ thần minh tinh càng là không ít.
 

Hướng Vãn bình thường xem show không nhiều lắm, nhưng lần này xem cảm thấy cái này mang theo những điều thú vị, show tống nghệ cũng không tệ lắm, ít nhất nàng có thể xem.
 

Trên bàn trà có trái cây, hạt dẻ rang đường, còn có một ít thịt heo bô, khô bò cùng đồ ăn vặt, nếu là ăn đến quá nhiều, còn có trà lá sen có thể uống, vài người ngồi ở trên sô pha ăn ăn uống uống xem show tống nghệ, không cần nói cũng thấy quá thoải mái.
 

Trong TV đã đến giờ buổi sáng, Mạc Mạc cùng các minh tinh trong show đang ăn bữa sáng, hình ảnh vốn dĩ rất ấm áp, ăn đến khi còn một nửa, cô lại đột nhiên nhảy dựng lên, chạy nhanh hướng trên lầu.
 

Không riêng các vị minh tinh trước bàn ăn, bốn người ngồi xem TV đều tò mò mà dừng ăn đồ ăn vặt.
 

“Nữ thần của tớ đây là làm sao vậy?”
 

"Có thể là vội vã đi WC?" Lý Mộc Di thuận miệng suy đoán.
 

Dương Điềm nghe vậy, trực tiếp "Phi" tới nàng một tiếng.
 

Một phút sau, trong TV Mạc Mạc một lần nữa chạy xuống lầu, trong lòng ngực giống như ôm thứ gì.
 

"Đây là cái gì?" Các vị minh tinh ngồi trước bàn ăn hiếu kỳ hỏi.
 

Mạc Mạc ngượng ngùng nói: “Đây là tôi mỗi buổi sáng đều ăn bột dưỡng sinh, hôm nay thiếu chút nữa quên ăn.”
 

Nghe vậy, một nam minh tinh đồng lứa với cô cười nói: “Trẻ tuổi như vậy liền bắt đầu dưỡng sinh?”
 

Mạc Mạc gật gật đầu sau, lấy cái ly bắt đầu pha đồ uống.
 

Tuy rằng TV thượng cấp mà không sắc nét lắm, nhưng Dương Điềm vẫn là nhanh chóng nhận ra: “Vãn Vãn, kia khẳng định là bột bạch ngọc của nhà cậu! Ôi chao, nữ thần của tớ quả nhiên cũng là khách hàng nhà cậu!”
 

Sản phẩm của mình, Hướng Vãn đương nhiên có thể nhận ra, nhưng cô không như Dương Điềm  kích động đến vậy.
 

"Thảo nào cảm giác trong TV nhìn cô ấy trắng nhất, hoá ra là dùng bột bạch ngọc nhà Vãn Vãn." Lý Mộc Di nói.
 

Các cô liền nói mấy câu, trong TV show tống nghệ còn tiếp tục.
 

Một vị khác nữ minh tinh tò mò hỏi: “Chị Mạc Mạc, bột dưỡng sinh này có tác dụng gì?”
 

Mạc Mạc bưng lên cái ly uống một ngụm sau đó nói: “Có tác dụng dưỡng nhan, có thể làm làn da trở nên càng trắng càng tinh tế.”
 

Vị kia nữ minh tinh nghe vậy, ánh mắt hơi lưỡng lự, nhưng cũng biết không phải quảng cáo sản phẩm, không thích hợp ở tiết mục mà nói nhiều đến nó, chỉ có thể tạm thời ghi tạc trong lòng.
 

Hiện tại hẳn là tối hôm qua phát lại trên TV, Dương Điềm đã cầm lấy di động tìm tòi ngay.
 

Không ngoài dự đoán của cô, các fan của Mạc Mạc đang chen chúc ở đề tài quảng trường, quả nhiên có người đang nói chuyện bột dưỡng sinh từ miệng Mạc Mạc nói trong show tống nghệ.
 

Trong đám fan, rất nhiều người đều biết Mạc Mạc gần đây chú ý một nhà tên là cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, cho nên đại khái đoán được cái gì, rốt cuộc các fan còn cùng nhau đi tìm mua hàng trên shop online, kết quả phát hiện quá khó mua.
 

Càng có fan nghĩ mua cái này làm quà cho Mạc Mạc, tìm hiểu trong tiệm dưỡng sinh mỹ thực quả nhiên có hiệu quả, trực tiếp do dự tặng hay không tặng.
 

May Mạc Mạc không biết việc này, bằng không sẽ khóc ngất.
 

Nhưng thật ra tương quan đề tài về Mạc Mạc trên quảng trường rất nhiều không rõ ràng tình huống, còn tò mò mà thảo luận Mạc Mạc nói bột dưỡng sinh là cái gì.
 

【 Còn có thể dưỡng nhan bằng bột dưỡng sinh? Tôi là lần đầu nghe nói. 】
 

【 Mạc Mạc so với trước đây càng trắng, rất muốn biết nàng ăn bột dưỡng sinh gì. 】
 

【 Đây là sự thật sao?
 

Cảm giác Mạc Mạc càng ngày càng xinh đẹp, tham gia cái show tống nghệ này cũng chưa trang điểm nhiều, vẫn đẹp đến mức làm người ta tâm động tâm. 】
 

【 Phía trước còn có người cố ý chụp xấu để bôi đen Mạc Mạc, thật muốn làm những người đó mở mắt chó nhìn xem show tống nghệ, Mạc Mạc của nhà chúng ta xinh đẹp cỡ nào, hơn nữa mép tóc đều không phải đẹp hơn sao! 】
 

Tóc của Mạc Mạc vừa đen lại dày, tôi quả thực hâm mộ đến chết, lúc này thế nhưng lại có người bôi đen cô ấy? [ vô ngữ.jpg ]


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play