Cánh tay dài của Hàn Ngọc chặn giữa tôi và cửa và ngăn cản tôi bước vào. Tôi nhất thời không hiểu ý anh là gì nên tôi liền ngẩng đầu lên và ngơ ngác nhìn anh.
Lúc này, cửa căn hộ đối diện mở ra, đầu tiên là thoang thoảng mùi cần sa, sau đó tôi nhìn thấy một thanh niên ăn mặc như một tên du côn xách theo một túi rác bước ra ngoài. Anh ta cũng tò mò nhìn chúng tôi. Hàn Ngọc lập tức tiến tới dùng áo khoác quấn chặt tôi lại và ép tôi vào một góc, anh lấy thân mình của anh để che khuất tầm nhìn của chàng trai trẻ.
Đầu tôi bị ép vào giữa cổ anh, thứ mùi tê dại kia bị mùi thơm trên áo của Hàn Ngọc chặn lại. Hơi thở nặng nề của Hàn Ngọc thổi vào sau tai tôi, tôi nghe thấy anh thấp giọng cầu xin: “Vợ ơi, đừng vào... trong phòng rất bừa bộn.”
Tôi không nói một lời, tôi chỉ cảm thấy như có ai vừa gõ mạnh vào thái dương mình, đồng thời cổ họng tôi cũng cảm thấy rất khô và tinh thần tôi dường như cũng bị kiệt quệ.
Khi chàng trai trở về phòng, tôi khẽ hỏi: “Chỉ đơn thuần là vì trong phòng hơi lộn xộn thôi sao?”
Hàn Ngọc ậm ừ không tự tin.
Giọng điệu của tôi không chút cảm xúc: “Anh để em đi vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT