Sự chú ý của tôi tạm thời bị chuyển hướng bởi vết cắn này, sau đó tôi hét lên bất chấp: “Em muốn tố cáo với dì, em muốn nói với mẹ anh anh không chỉ muốn chia tay với em mà còn muốn hành hung em.”
Hàn Ngọc nghe vậy liền cảm thấy giật mình và anh cũng quên mất tình hình giương cung bạt kiếm vừa rồi. Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mặt và cằm tôi, như thể đang chạm vào một bảo vật cực kỳ quý giá, như thể muốn xóa đi vết cắn trên mặt tôi, hi vọng có thể hủy diệt chứng cứ.
Tôi càng cảm thấy tức giận hơn. Gương mặt của con gái là nơi không được tùy tiện chạm vào đấy. Đối với một người keo kiệt như tôi mà tôi vẫn sẵn sàng bỏ ra mấy trăm đô la để mua kem dưỡng da mặt và còn bỏ ra không ít tiền để mua kem chống nắng và các loại mặt nạ khác nhau, vậy nên da mặt là nơi quý giá nhất trên cơ thể của tôi! Cho dù Thiên Vương có muốn chạm vào cũng phải báo cáo một tiếng đấy.
Hai chúng tôi ở trên giường hăng say đấu như trẻ con một lúc lâu, tôi không nói đạo lý mà chỉ biết nhiệt tình tỏ ra ủy khuất, tôi biết anh không dám động tay động chân với tôi vì thế tôi liền liều mạng đánh anh, còn anh thì chỉ dám bắt lấy cổ tay của tôi, cũng chỉ dám cầm mà thôi chứ cũng không dám siết chặt, như thể anh sợ sẽ đè hỏng tôi vậy. Mắt thấy tôi sắp đụng tới được điện thoại di động, anh ỷ vào cánh tay dài ngoằng của mình lập tức chộp lấy điện thoại trước rồi ném nó ra xa như thể đang ném bowling.
Tôi rõ ràng còn nghe thấy tiếng 'bùm!”, đó là âm thanh khi điện thoại va đập vào tường. Mông tôi vẫn còn đau, nhất thời không muốn cúi xuống nhặt nên tôi tức giận trừng mắt nhìn anh: “Anh, anh, anh…!” Tôi tức đến nổi không nói nên lời.
Anh nghiêm túc nhìn thẳng vào tôi, giam cầm tôi bằng đôi tay to lớn như cùm, nhìn chằm chằm tôi và nghiến răng nghiến lợi như đang đối xử với kẻ thù của mình, anh vừa buồn cười vừa bực, anh oán giận nói với tôi một câu: "Anh anh anh, anh cái gì mà anh, lúc nãy còn mạnh miệng lắm mà, sao bây giờ lại cà lăm rồi? Mới nói em hai câu mà em đã làm trời làm đất như thế à? Còn đi học người ta đi tố cáo nữa chứ, rốt cuộc là em học ở đâu vậy?”
Hai cánh môi tôi trở nên trắng bệch vì lời nói của anh, tôi muốn chớp mắt vài cái để tiết ra vài giọt nước mắt, tuy nhiên có lẽ vì mới chiến đấu quá hăng nên lúc này hốc mắt tôi hoàn toàn khô ráo, vào khoảnh khắc tôi chán nản cúi mặt xuống, trông tôi giống như chú lừa Eeyore trong bộ phim Winnie the Pooh vậy. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT