Lão Hàn thực sự là một chàng trai mang trong mình gánh nặng thần tượng.
Trong tuần đầu tiên chúng tôi ở bên nhau, anh vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ được gánh nặng thần tượng của mình và kết quả là chúng tôi không còn tự nhiên như trước khi ở bên nhau.
Đêm trở lại thành phố X, chẳng phải tôi vừa chui vào chiếc chăn thơm ngát của Hàn Ngọc sao, nhưng thực ra trước đó đã có một sự tình nho nhỏ.
Hôm đó khi trở về, trước tiên anh đưa Bàn Tử và Tiểu Tuệ về nhà trước, sau đó đi trả xe rồi mới đi bộ đưa tôi về nhà.
Khi những người khác đã đi hết và chỉ còn lại một mình chúng tôi, bầu không khí đột nhiên trở nên đặc biệt khó xử, không có sự giúp sức của men rượu và bóng tối, dáng vẻ của Hàn Ngọc trông rất ngốc nghếch và ngây ngô.
Chúng tôi đi cạnh nhau, thỉnh thoảng hai bàn tay còn làm như vô tình chạm vào nhau, tôi không nhịn được nữa liền nói: “Hàn Ngọc, anh có muốn chúng ta vừa đi vừa nắm tay nhau không?”
Anh rõ ràng rất ngạc nhiên trước lời đề nghị của tôi. Anh nghiêm túc trầm giọng phát ra một tiếng “ừm”, nhưng cánh tay anh vẫn buông thõng bên người và vẫn chưa có dấu hiệu hành động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT