Cuối cùng, dưới cái nhìn chăm chú của Tống Cảnh Chi, rốt cuộc cô cũng ăn canh dưa chua với hai chén cơm.
“Cuối cùng cũng ăn được rồi.” Dựa vào ghế, cô vẫn chưa thỏa mãn mà liếm liếm môi.
“Ăn được là tốt rồi.” Anh vui vẻ nhếch môi, lát nữa sẽ đi đổi một ít với các thím ở trong viện gia chúc.
Dưới sự giúp đỡ từ canh dưa chua của Tống Cảnh Chi và ô mai của Lý Mẫn, rốt cuộc Đường Tiêu Tiêu cũng ăn được táo chua, bánh táo chua, khoai lang táo chua mà mẹ Tống gửi tới.
Một gói thật là to, là cha Tống mẹ Tống đi các nhà trong thôn để đổi, đủ cho cô ăn đến khi đứa bé ra đời, bên trong cái bọc còn có một phong thư do mẹ Tống viết.
Mở đầu bức thư là một tràn mắng chửi Tống Cảnh Chi, chất vấn anh rằng tại sao Đường Tiêu Tiêu lại mang thai sớm như vậy.
Sau đó tới sự quan tâm của bà đối với Đường Tiêu Tiêu, hỏi ngoại trừ nôn nghén ra còn có phản ứng gì khác hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play