Tống Cảnh Chi bị cô nhìn đến mức tai ửng đỏ: "Cô cẩn thận..." Anh thấy một con tôm hùm đất sắp kẹp vào tay cô.
"Ây da, suýt chút nữa suýt chút nữa." Cô vội vàng thu tay về, chỉ chút nữa thôi là đã bị kẹp cho chảy máu.
"Để tôi làm." Vừa nói, anh vừa đẩy xe lăn lên trước rồi đưa tay lấy bàn chải cô đang cầm. Thế nhưng đụng phải tay cô, anh lại rụt trở về.
"..." Đến mức đó sao? Con gái như tôi còn không giống vậy.
Có người làm giúp, dĩ nhiên Đường Tiêu Tiêu cam tâm tình nguyện, cô đưa bàn chải cho Tống Cảnh Chi.
Sợ anh ngồi trên xe lăn quá cao, phải khom người thì không tiện, cô còn rất quan tâm mà dời chiếc bàn nhỏ từ gian nhà chính tới cho anh, sau đó tự cầm kéo bắt đầu cắt tôm đuôi.
Trưa hôm nay Đường Tiêu Tiêu làm món tôm đất cay tê, hoàn toàn chinh phục được khẩu vị của ba người nhà họ Tống. Ngay cả người không biết ăn cay như cô cũng ăn rất ngon lành.
Buổi trưa, cơm nước xong, cha Tống cầm vải thưa cùng thuốc vào phòng. Ông ấy thúc giục Tống Cảnh Chi vào nhà, thuốc này phải ba ngày đổi một lần, hôm nay đã đến hạn.
"Phải thay thuốc."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT