Nghe một hồi, Đường Tiêu Tiêu bắt đầu cảm thấy cơn buồn ngủ ập tới, không bao lâu sau cô đã ngủ gục ngay mép giường.
Đây cũng là lần đầu tiên cô ngủ bên ngoài như thế này kể từ khi sống lại tới nay, nhưng lại có cảm giác ngủ rất ngon. Là do mấy hôm nay cứ lo lắng cho chân của Tống Cảnh Chi nên cô luôn ở trạng thái vô cùng áp lực.
Nhưng bây giờ, có thể là vì Tống Cảnh Chi đang ở ngay bên cạnh mà cô nằm mơ. Cô mơ thấy chân anh đã khỏe hẳn, còn đứng bên ruộng lúa nhìn cô cười.
Tống Cảnh Chi vẫn đang ngồi học thì nghe được động tĩnh bên này, nhìn sang thấy cô đã ngủ.
"Cảnh Chi..." Mẹ Tống vừa gọi vừa tính đi vào.
Tống Cảnh Chi vội vàng làm động tác ‘suỵt’ với mẹ anh, ngăn mẹ lên tiếng đánh thức Đường Tiêu Tiêu.
Mẹ Tống đi tới mép giường, đau lòng nhìn Đường Tiêu Tiêu, nhỏ giọng nói: "Con bé này, có lẽ mấy ngày nay đã không thể nào ngủ ngon."
"Mẹ, có chuyện gì không?"
"Không có gì, mẹ và cha con đi làm đây. Buổi chiều cha mẹ sẽ về sớm một chút để làm cơm, đừng để cho Tiêu Tiêu bận rộn."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT