Vốn lúc đầu, trưởng căn cứ và phu nhân của ông ta chẳng phải là người phụ trách của căn cứ này. Chẳng qua là bởi vì vị trưởng căn cứ có xuất phát từ nông thôn này từng bán cho căn cứ hơn một nghìn cân lương thực với giá rẻ mạt nên ông ta mới có thể chiếm được một vị trí quan trọng ở trong căn cứ. Chờ đến lúc trưởng căn cứ ban đầu không may qua đời, ông ta lại thuận thế lấy ra thêm mấy trăm cân lương thực nữa nên nghiễm nhiên thuận lý thành chương lên làm trưởng căn cứ mới.
Chức vị cao nhất mà ông ta được đảm nhận chỉ là bí thư chi bộ, vợ của ông ta càng là một người phụ nữ có tiếng đanh đá trong thôn. Hai vợ chồng này ngoại trừ có lương thực thì chẳng còn tài cán gì, dẫn tới việc căn cứ ngày càng đi xuống cho nên hiện tại không còn nhiều người lưu lại ở căn cứ này. Nếu không phải có vài vị dị năng giả vì có ơn với vợ chồng nên vẫn luôn chiếu cố, sợ rằng căn cứ đã sớm bị tiêu diệt.
Lúc bà phu nhân trưởng căn cứ vẫn đang ba hoa khoác lác ở trong khách sạn con nhộng, đột nhiên khách sạn con nhộng phát ra tiếng cảnh báo.
"Khách sạn con nhộng đã đến thời hạn, hiện tại sắp tự động đóng cửa, trong nửa giờ nữa xin mời rời đi." Một giọng nói máy móc đột nhiên vang lên từ trong hư không.
Mọi người đều giật mình bởi âm thanh đột ngột phát ra này.
Phu nhân của trưởng căn cứ giả vờ bình tĩnh: "Đừng để ý chuyện này quá, chắc nó chỉ là tiếng cảnh báo tự động thôi, chờ lão Trương trở về sẽ không sao."
Nói vậy nhưng tiếng máy móc vừa rồi vẫn khiến lòng người bất an, nhiều người lặng lẽ thu dọn đồ đạc tạm rời đi, nghĩ rằng một lúc nữa mà không có chuyện gì sẽ quay lại sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT