Màu xanh tôn lên làn da trắng như ngọc của cô, dưới ánh đèn đang chiếu xuống của trấn nhỏ, càng tô thêm một lớp kính mờ ảo.
Mạnh Diệp đã gần ba mươi tuổi mà lúc này cảm thấy mình như một cậu bé, tim đập dữ dội, xoa xoa băng gạc trên đầu ngón tay, một lúc lâu sau mới gật đầu, giọng khàn khàn nói: “Đẹp. "
Miêu Tuệ Tuệ cũng đã chuẩn bị một món quà cho anh ấy, là nguyên vật liệu từ trung tâm mua sắm của hệ thống đến xưởng may để gia công.”
Mạnh Diệp nhìn bộ quần áo có vẻ mỏng trong hộp, nghi ngờ nhìn Miêu Tuệ Tuệ.
"Anh đừng nhìn bề ngoài nó khó coi nhưng sau khi mặc nó, không nói đến việc bất khả xâm phạm nhưng ít nhất nó có thể giúp anh chống lại 70% đến 80% lực sát thương." Miêu Tuệ Tuệ nói.
Sự kinh ngạc trong mắt Mạnh Diệp chợt loé rồi biến mất, sau đó anh cảm nhận được tâm ý nặng trĩu này, cẩn thận cất chiếc hộp đi.
Thật ra, Miêu Tuệ Tuệ đã mua quần áo làm từ nguyên vật liệu bị đào thải từ hệ thống. Dùng mấy viên tinh hạch là có thể mua một đống, mua từng đó cũng chỉ để xem hiệu quả như nào. Nhưng ai mà ngờ được Mạnh Diệp lại đưa lễ vật cho cô nên chỉ có thể tạm thời lấy ra bộ quần áo này coi như đáp lễ. Nghĩ đến ý tốt và ánh mắt nóng bỏng của Mạnh Diệp, Miêu Tuệ Tuệ vô cớ cảm thấy có chút chột dạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play