Hai mươi cái cốc nước, rất nhanh liền bán xong rồi, Giang Bạch Vũ cũng phát hiện ra một điều, đó là nhóm luân hồi giả đều có trang bị để đồ, sau khi bọn họ mua nước, đồ vật đều biến mất không thấy.

Điều này cũng giống như chơi game, ,trang bị không cần đặt trên người mà muốn sử dụng thì có thể trực tiếp bấm vào nút, trang bị sẽ tự động hiện ra trong tay.

Khó trách những người này cảm thấy cậu là một số liệu, cái này căn bản là không khoa học a......

Như thế nào cậu không có trang bị tốt như vậy ?

Hay là cậu cũng nên mua thứ này?

Áp xuống nghi hoặc trong lòng , Giang Bạch Vũ dừng ở trạm xuất phát trước cổng thôn mười phút, chỉ khởi động xe khi có xe nhắc nhở. Xe một đường lung lay, cùng ngày hôm qua giống nhau, cũng điên cuồng lắc lư, có thể những người này nhận được tin tức, cho dù là đứng ở trong xe, đều liều mạng nắm lấy tay vịn hoặc lưng ghế, tóm lại, chờ tới trạm tiếp theo , không có một ai bị ném ra ngoài.
Thấy một màn như vậy , nội tâm Giang Bạch Vũ cư nhiên có một chút tiếc nuối.

Ngày hôm qua cậu biết, bởi vì xe rung chuyển ba người trốn theo sống chết mà toát mồ hôi lạnh, lúc này mới một ngày, cậu cư nhiên nghĩ đến điểm tín dụng mà người nhập cư trái phép khi chết.

Cậu thay đổi.

Nghèo, có thể khiến trái tim cậu trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Đối mặt với số mệnh sẽ bị xóa sổ bất cứ lúc nào, Giang Bạch Vũ hiện tại chỉ có thể bình thản đối mặt với mọi thứ.

Xe buýt dừng ở bên cạnh sân ga, thời gian dừng là năm phút, không có ai xuống xe ở trạm dừng này, nhưng ở trạm dừng này lại có rất nhiều người, Giang Bạch Vũ thấy như vậy một màn, trong lòng tức khắc liền sửng sốt.

Bởi vì trên sân ga có một đoàn người đang chờ xe buýt, số lượng khoảng mười người, trong mười người này chỉ có vài người là luân hồi giả, bởi vì luân hồi giả có một dấu hiệu rất rõ ràng, đó là , trên cổ của họ có một cái vòng cổ bạc.
Đồng thời, biểu hiện của những người này rất lãnh đạm, ánh mắt trầm tĩnh, đối với mọi việc rất thờ ơ.

Mà người nhập cư trái phép chẳng những trên cổ không có vòng cổ, trong ánh mắt bọn họ còn mang theo hưng phấn, khám phá cùng nghi hoặc, nóng lòng muốn thử, các loại đánh giá không riêng đối với xe hắn , cả người tràn đầy tò mò.

Cùng luân hồi giả hoàn toàn bất đồng.

Gần mười mấy người nhập cư trái phép, hiện tại vấn đề, không phải hối lộ hay không hối lộ, mà là xe cậu căn bản ngồi không đủ, một khi người nhập cư trái phép đem lối đi nhỏ của xe đều chiếm, thậm chí lên không nổi nữa, sẽ không đối tài xế cậu làm gì đi?

Vì thế, Giang Bạch Vũ trực tiếp nói thẳng với luân hồi giả đang bước lên xe: "Xe này không chở khách người nhập cư trái phép, muốn ngồi xe, chờ tuyến xe tiếp theo ."
Khách nhập cư trái phép chờ ở sân ga nghe thấy NPC Giang Bạch Vũ lên tiếng như vậy, tức khắc liền bồn chồn lên.

Họ đã tốn rất nhiều tiền của, nhân lực và vật lực để tìm mối quan hệ, để những người đáng tin cậy đưa họ vào, hiện tại không cho bọn họ ngồi xe, vậy bọn họ làm như thế nào tiến vào trong thế giới kinh dị?

Người nhập cư trái phép sở dĩ bị xưng là nhập cư trái phép, bọn họ chính là một nhóm người không được công nhận, giống như những tên trộm sống sót trong khe nứt, họ không chỉ không được bảo vệ bởi thế giới khủng bố vô hạn, mà ngay cả nơi dừng chân tạm thời của luân hồi cũng không được an toàn. khu vực nhỏ này, họ không thể dừng lại quá lâu.

Luân hồi giả ở sân ga chờ xe, bọn họ là đã được bảo hộ, sẽ không bị tấn công bởi một số nhân tố dị thường, quái vật lạ hoặc NPC ở một thế giới nào đó trong thế giới vô hạn, mà người nhập cư trái phép, lại ngược lại.
Thậm chí, gặp được một ít luân hồi giả không có ý tốt , thời điểm bọn họ đánh chết người nhập cư trái phép , chẳng những sẽ không có giá trị tội ác , còn sẽ được thế giới luân hồi cấp cho phần thưởng.

Người nhập cư trái phép không được bảo hộ, giống như quái vật trong thế giới kinh dị, có thể kiếm được điểm tín dụng.

Bọn họ sao lại có thể chịu bị đối xử như thế này? Khi vào thế giới vô hạn, họ đã hỏi thăm bên ngoài rồi, trước khi đến, người đưa họ đến cũng cam đoan, nói rằng 100% có cơ hội đưa họ lên xe và bước vào thế giới kinh dị, chắc 60% đến 70%.

Một bộ phận vận khí không tốt, ngồi xe bị ném ra ngoài, này cũng không oán trách ai được.

Người đàn ông đang xoát thẻ, là một tên đầu trọc , dáng người cường tráng, đầu viên cổ thô, sống lưng rất là thô tráng, rất có dáng đại ca xã hội. Đầu tiên tên trọc yêu cầu những người nhập cư trái phép vẫn đang xếp hàng chờ lên xe im lặng, sau đó nhìn Giang Bạch Vũ với ánh mắt đe dọa, liếc nhìn một vài người nhập cư trái phép đang đứng trên xe rồi nhẹ giọng cười một tiếng.
"Vậy bọn họ là như thế nào? Dựa vào cái gì bọn họ có thể lên xe, tao mang người lên xe thì không được?"

Giang Bạch Vũ bình tĩnh nói: "Xe đầy, hơn nữa bọn họ hối lộ tôi

."

Đầu trọc nam hừ lạnh một tiếng, khinh thường từ trong lỗ mũi phát ra rõ ràng .

"Hối lộ? Hiện tại còn có thể hối lộ NPC? Được rồi, tao cũng sẽ hối lộ, nói cho tao biết, tao phải đưa bao nhiêu điểm tín dụng để họ lên xe."

Giang Bạch Vũ mặt vô cảm và tuyên bố: "Giá cả như nhau, 300 điểm tín dụng cho mỗi người nhập cư trái phép."

Đầu trọc nam ngữ khí thô bỉ, sau đó chửi bới: "Tao chưa từng thấy qua NPC đen đủi như vậy, xe hỏng còn có thể mua vé 300 điểm tín dụng, sao không đi cướp?" ! Đừng nghĩ rằng tao không biết, ngay cả khi luân hồi giả gϊếŧ một người nhập cư trái phép, nó cũng chỉ thưởng 200 điểm tín dụng, mạng sống của người nhập cư trái phép có giá trị 200 điểm tín dụng, mà mày muốn lấy tao 300 điểm tín dụng! Mày rõ ràng là một tên gian thương !!"
Đúng vậy.

Bằng không, tôi kiếm tiền như thế nào ?

Giang Bạch Vũ ở trong lòng nói thầm nói, cậu làm việc này cũng mạo hiểm lắm có được không?

Cậu còn không biết thế giới vô hạn luân hồi có truy nã cậu hay không đâu?

Đen ăn đen cũng rất mạo hiểm, tiền cũng không phải dễ kiếm như vậy a.

Ngại mình là NPC, đành tận lực ít nói, duy trì bình tĩnh , Giang Bạch Vũ đành phải ngắn gọn, tóm tắt: "Nếu không có tiền, thì không cần ngồi."

Đầu trọc nam nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nhìn chằm chằm Giang Bạch Vũ, hận không thể đem Giang Bạch Vũ trên người thủng ra một cái lỗ .

Giang Bạch Vũ lấy ra chủy thủ đã mua.

Nhóm người nhập cư trái phép chờ xếp hàng vừa thấy chủy thủ, bản năng sợ hãi, theo tiềm thức lui về sau.

"Ta ngồi!"

Giang Bạch Vũ chỉ chỉ cổ tay, ý bảo nam đầu trọc trả tiền.
"Mười tên nhập cư trái phép khách, tổng cộng 3000 điểm tín dụng . Trong xe đã không có thừa vị trí, các người có thể trèo lên nóc xe......"

Đầu trọc nam không thể nhịn được nữa, hướng tới Giang Bạch Vũ rống to: "Dựa vào cái gì chúng tao ở trên nóc xe, chúng tao cũng muốn ở trong xe!" Hắn lại chỉ vào người nhập cư trái phép đứng ở lối đi nhỏ "Bọn họ đều ở bên trong, tao cũng thanh toán tiền, cũng ở bên trong."

Giang Bạch Vũ: "Xe đầy, ngồi không được, bọn họ tới trước."

Đầu trọc nam hồng con mắt: "Tao mặc kệ!"

Hắn múa may tay, người nhập cư trái phép khách còn đứng ở ngoài xe hô: "Đừng quan tâm hắn, hắn chính là một NPC, cùng lắm thì gϊếŧ, trong chốc lát đổi mới, dù sao ta có tín dụng điểm, Tôi có thể trả tiền cho nó! Lên, chiếc xe này Lái đi một lát, lên xe trước rồi nói sau!"
Những người xếp hàng vội vã lên xe, người đàn ông đầu trọc đứng ở cửa ra vào xe như hút khách, một người chạy tới thì đẩy anh ta vào trong, đứng ở xe nhập khẩu, đi lên một cái, hắn liền hướng bên trong đẩy, không ngừng đối mặt người sau kêu: "sau trạm còn một chút, đứng lại một chút, bên ngoài còn có người ."

Giang Bạch Vũ: "......"

Cho nên nói, hắn đây là đυ.ng phải một tên vô lại?

Hơn nữa cái tên vô lại này lại khẩu xuất cuồng ngôn*?

*thốt ra những lời hoang đường

Giang Bạch Vũ lại lần nữa cảm nhận được nguy cơ , không phải từ nguy cơ bị xóa sổ bởi thế giới luân hồi vô hạn, mà là một luân hồi giả như một gã trọc , bọn họ đã quen với việc đối xử với NPC ở thế giới này, cảm thấy bọn họ là một tổ số liệu.

Hiện tại bản thân trong mắt những người này , bất quá là một tổ số liệu, đối đãi số liệu khẳng định là không có tình đồng loại gì, xuống tay cũng không nương tay chút nào , một khi chạm đến điểm mấu chốt những người này , bọn họ liền không cố kỵ .
"Chờ đã! Tôi nói đi ra ngoài xe, cứ ra ngoài xe đi!!" Giang Bạch Vũ lấy ra chủy thủ, đồng thời la lớn: "Thúy thẩm, Lý tẩu tử các người giúp ta phân xử, có người xứ khác khi dễ ta."

Trong xe mấy các thôn dân đi xe Giang Bạch Vũ từ trên chỗ ngồi đi lên,lúc bọn họ cùng nhau tới, tất cả những luân hồi giả và người nhập cư trái phép trên xe buýt rách nát này đều tập trung vào năm dân làng này.

Những luân hồi giả nhìn mấy thôn dân này, còn có những người xếp hàng đứng ở lối đi, đều tránh trong tiềm thức, nhường lối đi, và để những thôn dân này đi qua.

Ở trong mắt bọn họ, mấy thôn dân này, chính là một tổ hợp quái vật cấp cao phi thường đáng sợ, luân hồi giả trừ bỏ đi quy định trong thế giới, hoàn thành nhiệm vụ của mình, gặp được NPC hoang dại ,đều lựa chọn tránh đi.
Bởi vì NPC này, không phải cấp cao, hơn nữa thông thường chọc một cái, sẽ gặp phải một đám, còn sẽ bị thế giới luân hồi truy nã, gϊếŧ hại NPC ngoài nhiệm vụ, sẽ chịu hình phạt rất lớn, người bình thường sẽ không phạm phải sự ngu ngốc như vậy.

Mấu chốt nhất chính là, ngươi đi săn gϊếŧ một NPC cùng nhiệm vụ không có liên quan , còn không có khen thưởng gì.

Hiện tại nhìn đến cái tên nam đầu trọc chọc giận NPC tài xế xe buýt , rước lấy một đống NPC, mấy luân hồi giả trong lòng liền bắt đầu vui sướиɠ khi người khác gặp họa.

Chiếc xe buýt này, là phương tiện di chuyển để đến nhiều thế giới kinh dị vô hạn khác nhau, là thế giới luân hồi vô hạn làm ra, xe này khẳng định không bình thường, tài xế NPC, cũng không phải NPC bình thường , cố tình có người không có mắt.
Nhóm luân hồi giả không thích việc đưa người thường vào thế giới luân hồi vô hạn, chưa kể rủi ro cao, họ cũng sẽ cướp được rất nhiều tài nguyên, những người nhập cư trái phép này không được tính là hoàn thành nhiệm vụ, nhưng chúng sẽ làm tăng độ khó của nhiệm vụ, này ai nguyện ý để bọn họ tiến vào.

Nhưng cố tình, luân hồi giả mang người nhập cư trái phép đều có thế lực hoặc là đoàn thể, bình thường luân hồi giả khó chịu, cũng chỉ có thể đè ở trong lòng, xem có người đυ.ng phải người ương ngạnh, luân hồi giả trong lòng liền cười trộm.

Đầu trọc nam vừa thấy mấy NPC vây quanh lại đây, khí thế kiêu ngạo tức khắc bị tắt.

"Là các ngươi khi dễ Tiểu Bạch thôn chúng ta?"

"Các ngươi này, người xứ khác có phải hay không cảm thấy chúng ta thực dễ khi dễ, tin hay không, ta hiện tại liền đem ngươi ném xuống xe, làm ngươi ngồi không lấy được xe?"
"Nhanh lên, Tiểu Bạch, đừng nói nhảm với bọn họ, lái xe đi, ta còn vội vàng đi mua đồ ăn."

"Đúng đúng, Tiểu Bạch lái xe! Đứa nhỏ này sao có thể thành thật như vậy, đều kêu ngươi mạnh mẽ một chút, đừng nghe những người này, xe là của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nói cái gì chính là cái đó."

Sau đó Giang Bạch Vũ nghe được thông báo nhắc nhở, nói cho cậu, bởi vì yêu cầu đặc thù của NPC ,chiếc xe chuyển sinh vô hạn đã được khởi động trước đó 2 phút.

Nói cách khác, vốn là dừng 5 phút , hiện tại biến thành 3 phút.

Giang Bạch Vũ: "Muốn ngồi lên nóc xe, xe còn có năm giây xuất phát."

Đầu trọc nam vừa muốn mắng chửi, một vài người dân vừa ngồi vào chỗ của họ lại đứng dậy, nhìn anh ta một cách hung dữ, người đàn ông hói đầu yếu ớt nói: "Không phải còn có hai phút sao?"
Giang Bạch Vũ không có hé răng, nam đầu trọc không có biện pháp, chỉ có thể thét to làm này đó người nhập cư trái phép bò lên nóc xe , khiến cho bọn họ nắm chặt.

Vài giây sau, xe lại lần nữa khởi động, xuất phát sớm hơn 2 phút, xe chật chội hơn lần trước dừng lại, nếu như trước đây chỉ là va chạm rung lắc, thì lần này đã trở thành máy sấy khô trong xe, ngoài những luân hồi giả cũng có những NPC như Giang Bạch Vũ không can thiệp, những người nhập cư trái phép thấy rằng họ sẽ bay ra khỏi cỗ xe bất cứ lúc nào

Nam đầu trọc lòng nóng như lửa đốt.

Gần mười phút sau, tới trạm thứ hai, khách nhập cư trái phép từ cửa thôn Vong Xuyên đi lên , hai gã bị ném ra ngoài, đến nỗi trên xe kia mười khách nhập cư trái phép, thì bị 5 người bị ném ra ngoài.

Những người nhập cư trái phép còn lại đang khóc không ra hình người, chửi rủa người đàn ông đầu trọc, nguyền rủa, phẫn uất và hối hận vì lẽ ra họ không nên đến đây
Trạm thứ hai , có 6 luân hồi giả xuống xe, hai thôn dân Vong Xuyên xuống xe.

Trên sân ga, có 2 gã luân hồi giả, 7 người nhập cư trái phép ......

Giang Bạch Vũ ngẫm ra một tia không bình thường , tên luân hồi giả này coi hắn là kẻ ngốc đúng không, một hoặc hai, họ đã mang đến một làn sóng lớn người trốn theo đường, này đến tột cùng là cậu ngốc, hay là do những kẻ đầu cơ này giả ngốc đâu?
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play