Nhưng Giang Bạch Vũ nhát gan, cậu không dám đi săn gϊếŧ cái gì mà khách nhập cư trái phép , trong trí nhớ cậu, một con gà cậu đều không có gϊếŧ qua, hơn nữa khách nhập cư trái phép này, vừa nghe tên này liền cảm thấy không ổn rồi.
Khách nhập cư trái phép này thường thường là hành động theo một đợt , nếu cậu thật sự ra tay, có thể hay không bị luân hồi giả hoặc là khách nhập cư trái phép khác đánh lén?
Loại tình huống này nói không chừng cũng có thể, bởi vậy, Giang Bạch Vũ không chút do dự liền đem cái phương pháp nguy hiểm này vứt bỏ, cậu muốn tìm biện pháp khác đi kiếm điểm tín dụng .
Chỉ dựa vào việc đón đưa luân hồi giả, việc này kiếm quá ít điểm tín dụng ,nếu cậu muốn mua sắm một ít vũ khí phòng thân tốt , đều không có cách lấy ra tiền.
Càng đáng sợ chính là, cậu không có mua thẻ sinh mạng,thời điểm thể năng hắn E- , chỉ cần 100 điểm tín dụng cậu liền có dư thừa một cái mạng, dù có bị luân hồi giả hoặc là người nhập cư trái phép xử lý, cậu cũng có thể sống lại.
Hiện tại mặc đồng phục làm việc, thể lực tăng lên C, thẻ sinh mệnh cũng tăng lên, ban đầu từ 100, bay lên tới rồi 500 điểm tín dụng , nhìn đến con số này, Giang Bạch Vũ suýt nữa hộc máu.
Cho nên, cái này thông tin cá nhân nhắc nhở cho cậu, thể lực hắn tăng lên, cho nên này mạng cũng liền đáng giá đúng không?
Tài khoản chỉ có 2 điểm tín dụng ,Giang Bạch Vũ phi thường bức thiết muốn kiếm điểm, nhưng cậu nghĩ tới nghĩ lui, chính là nghĩ không ra phương pháp kiếm tiền .
Quá khó khăn.
Đứng ở trong căn nhà nhỏ, đầu óc Giang Bạch Vũ đều là cân nhắc làm như thế nào để kiếm điểm.
Thời điểm cậu tỉnh lại , liền nằm ở trên giường, căn nhà nhỏ của cậu có một phòng ngủ, một phòng khách và một phòng tắm, trong nhà rất trống trải, ngoại trừ chiếc giường ra thì trong nhà không có đồ đạc gì khác,cái chăn nệm đều không có để ngủ, quả thực cực kỳ bi thảm.
Nếu có thể, Giang Bạch Vũ muốn đào một ít đất trong sân của mình, đi bán!
Mấu chốt là, hiện tại không có tên ngốc nào nguyện ý mua a.
Giang Bạch Vũ trầm tư suy nghĩ, cậu thật sự thực lo lắng, ngày mai đi chuyến xuất phát, lại có khách nhập cư trái phép , nếu ngày mai điểm hắn thu vào là số âm, tổng tiền tiết kiệm dưới 0, kia hắn thật sự sẽ xong đời, cho nên giờ phút này cậu phải vắt hết óc nghĩ cách kiếm tiền.
Đem đồ vật mình có đều lấy ra tới, ánh mắt Giang Bạch Vũ đặt ở cơm và nước thế giới luân hồi phát cho hắn.
Cơm trưa ăn cơm thịt bò , đã bị cậu ăn, bữa tối là mì sợi, cậu còn chưa có ăn, Giang Bạch Vũ nhìn cơm đi làm của mình sững sờ, cậu suy nghĩ, nếu cơm cậu ăn ít một ít đi, còn lại một ít cơm, lên xe bán, liệu có luân hồi giả mua sao?
Còn có chai để uống nước, hắn ở trong tiệm tạp hóa thôn mua qua, một lọ 500ml dùng để uống nước yêu cầu một điểm tín dụng , một cái bánh mì lớn bằng bàn tay cũng yêu cầu một điểm tín dụng , lên xe cậu , cũng là một điểm tín dụng .
Nhưng thời điểm thể lực cậu ở E- , 100 điểm tín dụng , có thể đổi cho hắn một cái mạng......
Mạng cậu đáng giá 100 chai nước, hay là 100 cái bánh mì, này giá cũng quá rẻ đi, vẫn là nói điểm tín dụng này phi thường khó kiếm đi?
Hoặc là thế giới luân hồi đồ ăn phi thường hiếm?
Một thùng nước đóng chai lớn này đủ để uống mấy ngày, dùng tiết kiệm, có thể dùng một tuần cũng không có vấn đề gì, trong lòng Giang Bạch Vũ đã có ý tưởng đầu cơ trục lợi , thời điểm ngày mai xuất phát, ở trên xe mình bán ra thùng nước, nước đóng chai tính bằng cốc.
Theo sau, Giang Bạch Vũ đem 2 điểm tín dụng cuối cùng trên người mình tiêu hết, cậu đến quầy bán quà vặt trong thôn mua 20 cái cốc dùng một lần liền khấu trừ 1 điểm tín dụng , còn 1 điểm tín dụng cuối cùng , bữa tối mì sợi cậu ăn một nửa, còn lại một nửa cậu để sáng mai ăn.
Dù sao túi giữ ấm của thế giới luân hồi phi thường nghịch thiên, giữa trưa cho hắn mì sợi, buổi tối ăn, vẫn còn nóng, mấu chốt mì sợi còn không có bị nhão, Giang Bạch Vũ ăn một nửa lại đặt xuống .
Trước kia là minh tinh, chế độ ăn uống của Giang Bạch Vũ phi thường hà khắc, không thể ăn nhiều thức ăn có hàm lượng calo cao, và một số thực phẩm như mì ,gạo được tính theo từng miếng, hôm nay giữa trưa ăn suất thịt bò cho một người, xem như thực làm càn.
Bữa tối ăn một nửa mì sợi, lại uống một ít nước, Giang Bạch Vũ đã cảm thấy chắc bụng.
Xem ra,bữa sáng sáng mai , sữa bò, bánh mì, trứng gà, hắn có thể để dư lại, cũng không biết những luân hồi giả có không mua, cậu để bao nhiêu tiền thích hợp đây?
Chờ tới ngày hôm sau, lần này Giang Bạch Vũ không cần thông báo nhắc nhở, cậu liền vào trong xe mình, đem thùng nước, trước đều đặt một ít,sau mang theo một thùng nước lớn, cùng với 20 cái cốc dùng một lần,bữa sáng hắn, đã giữ ấm trong túi, lên xe.
Vì để luân hồi giả thấy rõ, Giang Bạch Vũ cũng là nghĩ mọi cách, cậu mua cốc giấy ở tiệm tạp hóa muốn xin một tờ giấy vụn, mượn bút viết giá nước cùng đồ ăn.
Uống nước dùng 1 điểm một ly, bữa sáng 10 thì điểm.
Giang Bạch Vũ cảm giác này quả thực chính là giá của lương tâm.
Chờ tới thời gian xuất phát , trước hết lên xe như cũ là thôn dân Vong Xuyên , hôm nay có sáu người muốn ra ngoài, bọn họ cùng ngày hôm qua giống nhau, mang theo đồ ăn cùng gia cầm, đi thế giới thế giới kinh dị khác, bọn họ sau khi lên xe nhìn thấy phía sau lưng phòng điều khiển Giang Bạch Vũ dán giá bán để uống nước, liền hỏi Giang Bạch Vũ.
"Tiểu Bạch, cậu ở trên xe bán nước a?"
Giang Bạch Vũ rất là ngượng ngùng nói: "Đúng vậy, tôi còn muốn kiếm điểm tiền, đi làm tiền lương quá thấp, ngày hôm qua tôi không cẩn thận phạm sai lầm, một ngày tiền lương đều không có, này không phải muốn kiếm một chút tiền tiêu vặt sao."
"Nhưng giá cả này quá thấp, không thể bán nước ở đây với giá này, ít nhất phải thêm số 0 vào sau số 1, bữa sáng cũng vậy, phải thêm số 0 vào."
Giang Bạch Vũ sợ ngây người.
"Như vậy có thể chứ?"
Mấy cái thôn dân nghị luận sôi nổi, thần bí hề hề cùng Giang Bạch Vũ nói: "Tiểu Bạch cậu còn trẻ, không hay đi ra ngoài, không biết bên ngoài giá thị trường thế nào. Nước ở chỗ chúng ta cũng không phải là người bình thường đều có thể uống được, người có thể mua khẳng định không bình thường, bán lại quý, kia cũng là hợp lý."
"Còn nữa Tiểu Bạch, xe của cậu thường xuyên chở người, thỉnh thoảng gặp phải kẻ xấu thì phải cẩn thận a, có người tham tài, sẽ đánh cướp tài xế, con người cậu lại ngốc, ở bên ngoài phải tàn nhẫn một chút biết không?"
"Nếu là thật sự có người xấu, Tiểu Bạch chi một tiếng, chúng ta là cùng thôn, sẽ giúp ngươi một phen."
Giang Bạch Vũ liên tục vâng, chờ xe tới cửa thôn, thôn dân đều ngừng bàn tán.
Cùng ngày hôm qua giống nhau, cửa thôn xuất hiện bạch quang , không ngừng có nam nữ từ bên trong đi ra, hôm nay người so ngày hôm qua còn muốn nhiều hơn, lập tức gần hai mươi người, có hai người xoát thẻ, sau khi khấu trừ điểm tín dụng , một người nữa đi lên tiếp tục quẹt thẻ, vẫn luôn xoát, Giang Bạch Vũ vừa thấy cái này liền minh bạch, người này mang theo một đám người nhập cư trái phép.
"Từ từ!" Giang Bạch Vũ dùng giọng điệu rất bình tĩnh, không có một chút cảm xúc, đối với nam nhân xoát thẻ nam nhân hô.
Việc này nếu ngày hôm qua như vậy, cậu khả năng thật sự chết không có chỗ chôn, cho nên cậu cần thiết phải làm cái gì đó.
Giang Bạch Vũ làm tài xế xe buýt dẫn đến những thế giới kinh dị vô tận khác nhau, hắn chính là một NPC, mặc dù ngũ quan lại tuấn mỹ, ở trong mắt luân hồi giả , đó chính là một đống số liệu, một con quái, hết thảy dựa theo trình tự đi.
Ngày hôm qua, không ít luân hồi giả đi chiếc xe buýt thực rách nát này, đầu tiên là tiến vào thế giới khủng bố, theo sau lại từ trong thế giới khủng bố ra tới, có không ít luân hồi giả biết tin tức , có người mang theo một đám người thường tiến vào vô hạn luân hồi giới, hơn nữa không có bất kỳ sự trừng phạt nào
Tin tức này một khi truyền ra, dường như đã mọc thêm cánh, không ít người bắt đầu làm hành động nhỏ tới.
Trong thế giới thực, luân hồi là một từ rất tàn nhẫn và may mắn, khi nói tàn nhẫn là vì bạn sẽ trải qua một số thử thách sinh tử trong một thế giới vô cùng kinh dị, sẽ trải qua một ít sinh tử khiêu chiến một khi không hoàn thành nhiệm vụ thì bạn sẽ bị thiệt hại. Ở Thế giới vô hạn chết đi và thực tại chết theo một cách kỳ lạ.
Mà nói may mắn, còn lại này là luân hồi giả ở trong thế giới khủng bố vô hạn, có được các loại kỹ năng, thân thể tố chất trở nên mạnh mẽ, đồng dạng có thể đi ra trong thế giới hiện thực.
Còn có số rất ít người may mắn, có thể đem một ít đồ vật trong thế giới vô hạn khủng bố về trong thế giới hiện thực, nó có thể là Tu Chân giới, một cái tiên đan làm người tăng trưởng tuổi thọ , cũng có thể là một viên điều ước , hoặc là siêu năng lực.
Mặc dù làm luân hồi giả nhiều nguy hiểm , nó vẫn thu hút sự khao khát của vô số người bình thường.
Tuy nhiên, những người này xác suất nhất định không phải ai cũng có thể trở thành luân hồi giả, mà ngày hôm qua, một ít luân hồi giả phát hiện thấy các NPC mới có vẻ không hào hứng lắm nên đã làm ngơ trước lỗ hổng này.
Người đàn ông quẹt thẻ dường như không sợ hãi chút nào, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười thản nhiên, bình tĩnh hỏi: "Làm sao vậy?"
Trên xe, những luân hồi giả bên ngoài xe, và những người nhập cư trái phép. Nhìn chằm chằm vào Giang Bạch Vũ.
Giang Bạch Vũ mặt không chút cảm xúc, thật thà như một NPC vô cảm: "Xe của tôi không cho phép người nhập cư trái phép lên xe."
Người đàn ông cười nhẹ, Giang Bạch Vũ tưởng rằng sự việc đã kết thúc , nhưng người đàn ông lại nói: "Nếu tôi càng muốn lên thì sao?"
Sớm đã nghĩ kỹ phương pháp ứng đối , Giang Bạch Vũ nghiêm trang nói: "Vậy anh có thể hối lộ tôi."
Những luân hồi giả và những người nhập cưtrái phép, cũng như một số dân làng đang theo dõi, đều trợn mắt há hốc mồm.
Người đàn ông tựa hồ bị Giang Bạch Vũ những lời này chọc cho vui vẻ, hắn nhìn từ trên xuống dưới Giang Bạch Vũ, tựa hồ muốn từ trên người NPC nhìn ra điểm gì đó, cuối cùng lắc đầu, lại gật gật đầu.
"Được vậy cậu nói, hối lộ như thế nào ."
Giang Bạch Vũ: "Mỗi người nhập cư trái phép, hối lộ 300 điểm tín dụng , hơn 10 nhập cư trái phép khách, hối lộ 400 điểm tín dụng ."
Lời này rơi xuống, Giang Bạch Vũ hết thảy ánh mắt mọi người lại dán vào cậu, lúc này hơi thở đều đông cứng lại.
Chẳng lẽ cậu khai giá cả rất cao?
Thấy người đàn ông không nhúc nhích, Giang Bạch Vũ trực tiếp đứng lên, lấy chủy thủ ngày hôm qua mua
"Nếu không kham nổi, tôi liền bắt đầu 'dọn' hành khách phi pháp ."
Cho nên luân hồi giả cùng khách nhập cư trái phép , tròng mắt theo bản năng mà co rụt lại, mà cái người đàn ông dựa gần Giang Bạch Vũ nhất , ánh mắt như cũ thực đạm nhiên.
"Được rồi, tôi sẽ trả khoản tiền hối lộ."
Giang Bạch Vũ cũng không có khách khí, trực tiếp bấm vào vòng đeo tay yêu cầu bên kia thanh toán điểm tín dụng, chỉ nghe thấy một tiếng bíp, Giang Bạch Vũ nghe thấy thông tin cá nhân của anh ta nhắc nhở, liền nói với anh ta, luân hồi giả -- Vương Thánh Chi, đã chuyển khoản 2400 điểm tín dụng .
Có 8 người nhập cư trái phép......
Giang Bạch Vũ bình tĩnh ngồi xuống, đối người đàn ông này nói: "Đem khách nhập cư trái phép đã trao phí lên ngồi xe ."
Chờ mọi người đều lên xe, xe tổng cộng 19 cái chỗ ngồi, lại lần nữa ngồi đầy, 8 khách nhập cư trái phép đứng kín lối đi,xe còn chưa có khởi động trước, người đàn ông đẹp trai giàu có lại kêu một tiếng.
"Tôi muốn mua một ít nước."
"Mười điểm tín dụng cho một cốc."
"Người này, mặt trên viết chính là 1 điểm tín dụng ."
Giang Bạch Vũ: "Mấy người có thể không mua."
"Kia bữa sáng đâu?"
"100 điểm tín dụng một phần."
Nam nhân yên lặng nhìn thoáng qua phòng điều khiển Giang Bạch Vũ, nhàn nhạt nói: "Tôi đây mua một chén nước, một phần bữa sáng."
Đối phương chuyển khoản thành công, Giang Bạch Vũ đem nước cùng bữa sáng đưa cho đối phương, sau đó cậu liền thấy bên kia bấm vào màn hình chiếu lên không trung, nước cùng điểm tâm trong tay liền không thấy đâu.
Đúng lúc này cậu nghe được luân hồi giả trong xe kinh hô.
"luân hồi giả cấp 19 ! Tôi thao, tôi lần đầu tiên nhìn thấy một......"
"Nghe nói còn có một lần nhiệm vụ, là có thể trở thành người đứng đầu, không nghĩ tới ta cư nhiên có thể cùng đại lão đi cùng chiếc xe."
"Kia này mua nước sao?"
"Mua a, khẳng định mua a, chúng ta trong thế giới luân hồi, căn bản không có ăn, nếu không phải vì có thể sống sót, ai nguyện ý đi ra ngoài?"
......
Này bán nước nhanh hơn so trong tưởng tượng rất nhiều, Giang Bạch Vũ liền nhìn tài khoản không ngừng có tiền, tâm thái có chút không được. Chỉ là tiền này có chút bất chính, Giang Bạch Vũ hiện tại có chút lo lắng, cậu có thể hay không bị thế giới luân hồi truy nã truy nã......