Sau khi xuất viện, Triệu Mạn Ca bắt xe quay về khách sạn.
Nhìn khách sạn trống vắng khiến trong lòng cô tràn ngập thứ cảm xúc gọi là cô đơn, sau đó nó biến thành một tấm lưới đánh cá bao bọc bản thân lại, rõ ràng gió thổi khắp nói nhưng lại không có chỗ trốn.
Cô cầm điện thoại lên, lật tới Wechat hai ngày trước La Như Ty bảo cô đăng ký.
La Như Ty nói ở Trung Quốc có một tài khoản wechat sẽ thuận tiện hơn nên đã lập luôn cho cô, người liên lạc bên trong cũng chỉ có La Như Ty.
Triệu Mạn Ca suy nghĩ một chút, gửi một tin nhắn qua: Tổng giám đốc La, hôm nay rất xin lỗi cô, tôi không cố ý nói như vậy. Chỉ là hy vọng cô thông cảm cho sự khó xử của tôi, tôi không có ác ý với cô.
La Như Ty người ta trong lúc bận rộn tới đón cô, còn đưa cô đến bệnh viện, vậy mà cô lại nói như vậy, quả thật có hơi không phải.
Ba phút sau, La Như Ty trả lời tin nhắn: who cares?
Quả nhiên là phong cách của La Như Ty, Triệu Mạn Ca cười cười, gửi một câu “Ngủ ngon”, La Như Ty cũng không đáp lại.
Trước khi về nước, Ariel đã nói với cô, người bạn Trung Quốc này của cô ấy cực kỳ cá tính. Trong nhà có tiền, nhưng lại không chịu kế thừa xí nghiệp gia đình, nhảy ra ngoài xây dựng sự nghiệp của riêng mình, dù mới hai tám nhưng đã trở thành nhân vật có chút danh tiếng trong nghề.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT