*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.<1 tháng sau>
Ngay hôm sau khi Nhiên Hi Hoa chấp nhận về sống cùng anh 1 thời gian thì đến hiện tại cũng đã được 1 tháng.
Mọi việc vẫn diễn ra như bình thường, nhưng dạo gần đây khi vào lúc tối, cô cứ cảm thấy như có gì đó đang nhìn chằm chằm vào mình.
Ban đầu Nhiên Hi Hoa chỉ là nghĩ vì quá mệt mỏi với công việc sáng đi học chiều thì đi chạy show makeup, nên đã gây ra cảm giác ảo. Nhưng hôm nay cô lại cảm nhận nó rõ hơn, nên trước khi đi ngủ thì cô đã vẽ 1 lá bùa dán vào cửa.
Tối hôm đó thật sự cô ngủ rất ngon a~
Nhưng, có 1 con người đêm đó lại không thể nào chợp mắt được.
Nhiên Hi Hoa thức dậy với tinh thần cực kì sảng khoái, vì lâu rồi cô mới ngủ được 1 buổi ngon lành như thế này. Vệ sinh cá nhân xong thì cô cũng bước xuống nhà, vừa xuống nhà thì đập vào mắt cô là 1 người đàn ông với đôi mắt thâm quầng như gấu trúc. Cô bất ngờ mà lên tiếng thêm phần trêu ghẹo.
- Từ tổng, ngài đây là làm sao vậy? Tối qua ngủ không ngon sao?
Nghe được tiếng nói anh đưa đôi mắt thâm quầng của mình giương ánh nhìn về phía cô. Khi Từ Thiên Kỳ vừa quay lại còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị tiếng cười của Nhiên Hi Hoa làm cho tức thêm.
- Hahahaaaa, Từ tổng ngài bị người ta đánh sao? Haha nhìn mắc cười quá đi.
- Bộ cô vui lắm sao? Có gì mà mắc cười chứ?
Vừa nói vừa ôm cục tức, nhưng làm sao mà Từ Thiên Kỳ dám nói là do cô tạo lá chắn nên anh mới không vào được.
Chính xác! Cái bóng đen thường hay nhìn chằm chằm cô vào buổi tối đó chính là Từ Thiên Kỳ, vì anh muốn tìm hiểu thêm về sức mạnh ẩn trong cô nên hàng đêm đợi cô ngủ say rồi anh mới hành động. Tìm mọi cách để biết thứ sức mạnh đó làm sao mà cô có được.
Từ Thiên Kỳ vừa tức vừa liếc Nhiên Hi Hoa, sau đó quay mặt ra chỗ khác.
- Hứ, ông đây không cần đôi co với cô.
- Há há hay do anh cãi không lại, plè!
Nói rồi cô trêu anh 1 cái sau đó chạy xuống bếp kiếm gì đó mà bỏ bụng.
Thấy cô loay hoay mãi nên anh đành đứng dậy mà tiến vào bếp.
- Thôi, cô ra ngoài đi. Tôi nấu cho.
Nghe thấy thế Nhiên Hi Hoa quay lại nhìn Thiên Kỳ.
- “Gì đây? Thì ra anh ta cũng không xấu xa như mình tưởng”.
Dường như Từ Thiên Kỳ nghe được tiếng lòng của cô, lên tiếng nói 1 câu làm cô ngơ cả mặt.
- Tôi không xấu xa đến mức cô nghĩ đâu.
- Haha, làm gì có chứ. Vậy Từ tổng nấu đi ạ. Tôi ra ngoài trước.
Nhiên Hi Hoa có chút nhột, nên đành say bye anh chạy ra phòng khách. Từ Thiên Kỳ ở đây cũng chỉ biết lắc đầu.
- “Haiz, cứ như vậy thì đến khi nào mới biết được sức mạnh đó là gì đây. Hay là…”.
Còn bên Nhiên Hi Hoa thì cô đang lau dọn bàn ở phòng khách.
- Dù gì thì người ta cũng đã nấu cho mình ăn, nên dọn dẹp 1 tí thôi. Hehe, Từ Thiên Kỳ, tôi đây đối với anh cũng rất tốt a~
<20 phút sau>
- Hi Hoa, vào ăn cơm.
- A, vào liền đây.
Nhiên Hi Hoa đang xem phim thì nghe tiếng Từ Thiên Kỳ liền bật dậy. Vừa vào thì cô đã thấy một bàn ăn thịnh soạn.
- Vậy để tôi đi lấy nước nha, anh ngồi đi.
- Được.
Anh vừa nói vừa nở 1 nụ cười mỉm, rất nhanh liền biến mất, chính vì vậy mà Nhiên Hi Hoa không thấy được.
- Oa!!! Cái gì đây? Thiên Kỳ? Anh…anh? Đây là anh mua sao?
Nhiên Hi Hoa hớt hải chạy ra với vẻ mặt kinh ngạc.
- Đúng vậy, hôm qua đi làm về sẵn tiện mua thôi. Làm sao? Thích không?
- Oaaa! Cực kì thích nha~ Từ tổng muôn năm! Cảm mơn sếp rất nhiều ạ!
Điều làm cho cô ngạc nhiên chính là 1 tủ đầy trà sữa, một món mà cô cực kì cực kì thích. Nhưng đặc biệt cô chỉ thích trà sữa trân châu đen.
- Aiya, Thiên Kỳ anh ta cũng quá hào phóng cho, nhưng anh ta cũng biết mình thích trân châu đen sao? Hehe, cảm mơn anh.
Nói rồi cô lấy 2 ly, cho anh một ly và cô 1 ly.