Thẩm Vi bước nhanh về phía Tần Khiêm, hắn cũng sải bước đi tới. Khi đến trước mặt Thẩm Vi, hắn cúi người xuống, nhìn chăm chú vào mắt cô.

 

Thẩm Vi mới nhận ra mình vui mừng quá mức, cũng quá mãnh liệt.

 

Giữa họ có bí mật không muốn ai biết, nhưng cũng không thể ngăn cản tình cảm bùng cháy trong lồng ngực.

 

Chàng trai gầy gò ngượng ngùng với nụ cười sâu sắc của một người đàn ông, sự chênh lệch quá lớn khiến Thẩm Vi do dự. Nghe hắn hỏi: "Sáu năm không gặp mà không dám nhận?"

 

"Vâng, anh thay đổi nhiều quá, em thực sự không dám nhận."

 

"Em thì không thay đổi gì."

 

Anh đưa tay lên má cô, ngón tay thon dài chạm vào làn da, Thẩm Vi vội vàng vươn tay gỡ sợi tóc lòa xòa sau tai. Tần Khiêm cũng thu tay về.

 

Chỉ là cái chạm nhẹ như lông vũ xẹt qua tim, mang theo từng tia từng tia rung động, khiến mặt cô ửng hồng.

 

Hai người nhìn nhau còn khán giả trước màn hình thì quắn quéo gào thét hết rồi.

 

[Em chỉ muốn anh hôn cô ấy ngay! Lập tức! Tốc độ lên! Hai anh chị sinh ra chính là dành cho nhau đó! Còn chờ gì nữa mà không hôn nhau nhanh lên!!!]

 

[Các mẹ không cảm thấy lúc nãy Tần Khiêm đưa tay ra, em cảm giác như anh ấy muốn vuốt tóc cho Thẩm Vi, nhưng sau đó lại ngại ngùng thu tay về.]

 

[Trọng điểm là ở ánh mắt của Tần Khiêm á các chị. Lạnh lùng với Tần Phỉ, nhưng dịu dàng với Thẩm Vi.]

 

[Em tuyên bố, Tần Khiêm và Thẩm Vi là một cặp!]

 

[Hà thiếu bị loại rồi à?]

 

[Hà thiếu số phận hẩm hiu, vừa rồi muốn thể hiện sức hút bạn trai, cuối cùng lại bị người ta tự mình quẹt thẻ, giờ lại xuất hiện một đối thủ đẹp trai kinh hoàng.]

 

[Hà thiếu có gia thế, là công tử nhà giàu, Tần Khiêm bị đuổi khỏi nhà, là một kẻ nghèo hèn. Em ủng hộ Hà thiếu.]

 

[Bộ các bồ không thấy Thẩm Vi không quan tâm tới việc mặc đồ hiệu hay không à? Có lẽ cô ấy không quan tâm đến tiền bạc đâu? Tui ủng hộ Tần Khiêm.]

[Em sẽ đi làm một cái topic bỏ phiếu, các chị chờ em!]

 

[Bồ còn chờ gì nữa mà không nhanh bốn cái chân lên!]

 

Thẩm Vi mặt đỏ như hoa đào, kiểu thẹn thùng này của cô Tần Phỉ chưa bao giờ thấy. Dù cho anh ta có đuổi theo cô nhiều năm, dù là bay từ Úc sang, cùng cô đón sinh nhật, cô vẫn luôn hờ hững. Thậm chí khi cô đồng ý đính hôn với anh ta, cô cũng không có biểu hiện như vậy.

 

Nhưng mà bây giờ đây, khi gặp lại người anh trai rách nát kia của anh ta, Thẩm Vi lại vui vẻ hân hoan, không còn giữ vẻ lạnh lùng.

Tần Phỉ chói mắt, lửa giận bùng lên trong lòng. Hắn đi tới tách hai người ra, đứng vào giữa hai người, lạnh lùng nói: "Thẩm Vi, anh có chuyện muốn nói riêng với em.”

 

Dù cảm thấy hơi khác thường, Thẩm Vi vẫn cho rằng đó là do gặp lại bạn cũ nhiều năm nên có chút xúc động. Cô vỗ vai Tần Khiêm: "Tần Khiêm, anh chờ em nói chuyện với Tần Phỉ xong, sau đó chúng ta sẽ trò chuyện."

 

"Được thôi."

 

Thẩm Vi xoay người, đối mặt với Tần Phỉ đang dài mặt ra như thể cô thiếu anh ta 800 vạn.

 

"Tìm chỗ ngồi xuống, hay là cứ đứng đây nói chuyện?"

 

"Đi theo tôi!" Tần Phỉ dẫn Thẩm Vi đến khu vườn hoa và họ ngồi xuống.

 

Thẩm Vi có chút khát nước nên khi cô nhìn thấy nhân viên phục vụ đi qua liền gọi lại: "Nhân viên phục vụ, cho tôi một chai nước."

 

Tần Khiêm bước vào trong phòng, nhân viên phục vụ tại quầy bar hơi bối rối: "Vị Thẩm tiểu thư kia nói muốn nước, là muốn nước suối hay nước khoáng?"

 

"Cho cô ấy nước khoáng."

 

"Cảm ơn." Nhân viên phục vụ cảm kích Tần Khiêm, cầm một chai nước ra ngoài.

 

Thẩm Vi ung dung ngồi xuống, tận hưởng hương thơm dễ chịu của hoa cỏ xung quanh đây. Lão đạo diễn Dương này quả thật đặc biệt biết cách chọn những nơi có phong cảnh lãng mạn. Cô nhận lấy chai nước từ nhân viên phục vụ, vặn nắp bình và ngửa đầu uống. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

 

Cổ Thẩm Vi thon dài, trắng ngần, cổ áo mở rộng một nút thắt, lộ ra xương quai xanh. Trên xương quai xanh là một chiếc dây chuyền hoa hồng kim tô điểm, một nốt ruồi son nhỏ xíu như ẩn như hiện.

 

Tần Phỉ ngẩn người trong giây lát.

 

Thẩm Vi đặt chai nước suối khoáng lên bàn và xoay xoay: "Nói đi, anh tìm tôi có chuyện gì?"

 

"Vi Vi, hôm nay anh rất không vui."

 

"Thì sao?"

 

"Buổi sáng anh đã nói với em như thế nào? Sao em lại tiêu xài hoang phí như vậy? Em không biết tình hình hiện tại của nhà em ra sao hả? Tiêu xài như vậy, em tin hay không sáng mai nhà cung cấp hàng sẽ đến đòi nợ trước cửa nhà máy? Em biết anh lo lắng cho em nhiều như thế nào không?" Tần Phỉ nói giọng trầm trọng.

 

Thẩm Vi bất lực nhăn mặt, cô đưa tay nhéo nhéo mi tâm của mình một chút: "Tần Phỉ, chúng ta quen biết nhau đã nhiều năm như vậy. Sao anh lại ảo tưởng rằng mình có thể ra oai trước mặt tôi?"

 

"Đừng quên, anh là vị hôn phu của em."

 

"Ống kính máy quay ở ngay kia, anh cứ tự nhiên tuyên bố to lên trước mặt mọi người đi, tôi sẽ lập tức đồng ý." Thẩm Vi tiện tay chỉ vào ống kính.

 

"Em có ý gì? Em muốn làm anh khó xử sao? Vi Vi, em đừng như vậy, hãy lý trí một chút."

 

"Tần Phỉ, anh và Diệp Hiểu Âu mời tôi đến tham gia chương trình truyền hình này, mục đích chính là để tôi xem xét liệu mối quan hệ giữa anh và cô ta có vượt qua tình bạn bình thường hay không. Giờ tôi đã có câu trả lời rồi, anh và cô ta không chỉ dừng lại tình cảm “bạn bè” bình thường thôi đâu. Do đó, tôi chính thức hủy hôn ước với anh."

 

Tần Phỉ thở hắt ra, khuôn mặt méo mó: "Vi Vi, em không thể làm vậy, hôn ước không thể hủy bỏ dễ dàng như vậy."

 

"Cha anh ngoại tình, mẹ ruột anh thà chết chứ không dám ly hôn. Anh nghĩ tôi sẽ giống với mẹ anh sao?" Thẩm Vi đứng dậy nhìn xuống anh ta: "Anh có đánh giá sai tôi ở chỗ nào không?"

 

Tần Phỉ cũng đứng dậy: "Vi Vi, em cần gì phải nhắc đến cha mẹ anh? Anh đã bỏ ra bao nhiêu tâm tư để theo đuổi em, em không biết sao?"

 

Từ xa, Diệp Hiểu Âu trên mái nhà cong cong nhìn chăm chú xuống đây, ánh mắt dán chặt vào Tần Phỉ. Khi Thẩm Vi quay lại nhìn cô, Diệp Hiểu Âu bước từng bước tiến đến.

 

"Cuồng ma sủng người yêu, đừng giả bộ đóng vai ở đây nữa, hãy mang theo Diệp Hiểu Âu của anh, vung một đợt đường cho khán giả xem đi. Tôi không có hứng thú."

 

Tần Phỉ cố gắng kiềm chế, hai tay nắm thành nắm đấm: "Vi Vi, anh hy vọng em suy nghĩ kỹ trước khi nói những lời này."

 

Thẩm Vi quay người, bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng, cùng Diệp Hiểu Âu đi ngang qua. Ống kính quay theo Diệp Hiểu Âu, cô hỏi Thẩm Vi: "Vi Vi, A Phỉ giống như đang rất tức giận, đã có chuyện gì xảy ra sao?"

 

"Anh ta tự nhiên phát rồ lên bảo tôi tự nhiên tiêu xài hoang phí làm gì để mà đoạt mất hào quang của cô, tôi còn chưa nói cô đâu đấy."

 

Diệp Hiểu Âu khựng lại một chút, hai tay nắm lấy tay Thẩm Vi: "Nói gì vậy? Sao anh ấy có thể như vậy? Chúng ta là chị em tốt, em làm gì chị cũng không cảm thấy tức giận được mà, chị tin em cũng vậy, đúng không?"

 

"Điều kiện tiên quyết là phải tuân thủ đạo đức xã hội. Chị nói đi?"

 

"Đó là đương nhiên." Diệp Hiểu Âu vội vàng nói.

 

Thẩm Vi nháy mắt với cô mấy cái: "Tôi vừa nói chuyện với Tần Phỉ, rất muốn xem hai người vung một đợt đường cho khán giả gặm, cô mau sang bên đó đi?"

 

"Được!"

 

Diệp Hiểu Âu bước đi nhẹ nhàng như tiên, nhanh chóng đi đến chỗ Tần Phỉ.

 

Thẩm Vi vừa đến cửa thì bị nhân viên chương trình chặn lại: "Thẩm tiểu thư, hôm nay ngài là khách quý đặc biệt, theo kịch bản chương trình, có một chuyên mục trực tiếp tương tác với khán giả, khoảng hai mươi phút, cô có thời gian không?"

 

"Có."

 

Thẩm Vi được đưa lên tầng hai, ngồi trên ghế sofa chuyên dụng.

 

Sau lời giới thiệu ngắn gọn của MC, Thẩm Vi gật đầu chào hỏi trước camera: "Mọi người buổi tối tốt lành, tôi là Thẩm Vi."

 

[Thẩm tiểu thư phối đồ rất giỏi, toàn thân mặc dù đều là thương hiệu bình dân nhưng chị mặc lên rất có cảm giác cao cấp, bình thường chị cũng mặc hàng hiệu sao?]

 

[Nhìn chị xài tiền thật sảng khoái. Trong thực tế chị cũng tiêu xài như vậy sao?] ( truyện đăng trên app TᎽT )

 

[Nhà chị sắp phá sản sao?]

 

[Mối quan hệ giữa chị và Tần Khiêm là gì?]

 

...

Trên màn hình, những câu hỏi liên tục xuất hiện, Thẩm Vi nở nụ cười: "Từng câu một nhé."

 

“Tôi không quan tâm đến thương hiệu, chỉ chọn những gì mình thích nên tôi có thể mặc bất cứ thương hiệu nào. Nói thật, tôi chỉ đơn giản là thích những thứ quen thuộc bởi vì dùng những đồ mà mình quen thuộc thì sẽ không dễ mắc sai lầm. Tôi có một người bạn có thể phối màu xanh lá, hồng, cam chanh và vàng huỳnh quang với nhau mà vẫn rất đẹp, đó mới thật sự là bản lĩnh.”

 

"Dùng tiền thoải mái cũng tốt! Tôi mua ba chiếc đồng hồ, giá tiền không quá đắt, mấy chiếc đồng hồ đeo tay này đều có giá trị bảo đảm. Đeo vài lần, không thích có thể bán lại, khả năng lỗ vốn không cao. Tất nhiên, tôi chỉ nói là nó có giá trị bảo đảm, muốn kiếm lời thì khó hơn, mua đồng hồ không phải là một kênh đầu tư tốt."

 

Trong khi Thẩm Vi đang trả lời trực tiếp, Tần Phỉ và Diệp Hiểu Âu dắt tay nhau vào nhà. Hà Dương lúc này đang cười lớn: "Quá mất mặt, Thẩm Vi thiếu điều chỉ muốn nói thẳng ra, chỉ có kẻ ngu mới mua một chiếc đồng hồ nạm đá thạch anh không đáng giá với giá 1,2 triệu mà sau đó bán lại chỉ được 600 ngàn?"

 

Sắc mặt Diệp Hiểu Âu thay đổi đột ngột, không ngờ có một chuyên gia cũng đang phổ cập trên màn hình cũng gật gù đồng ý với kiến thức của Thẩm Vi: [Đúng vậy, đồng hồ chỉ có thể nói là có giá trị bảo đảm, những món đồ xa xỉ hàng hiệu số lượng giới hạn mới là khoản đầu tư tốt nhất, đặc biệt là hai chiếc đồng hồ mà Thẩm Vi mua cho mẹ và bà ngoại đều là phiên bản giới hạn, sau này có khả năng sẽ tăng giá. Vừa rồi hành động của Âu tỷ là tiêu xài không có suy nghĩ, mua trang sức là lựa chọn tốt, mua đồng hồ đắt tiền như vậy thực sự không có ý nghĩa, giá trị bảo đảm của chiếc đồng hồ này sẽ không vượt quá 60%.]

 

Thẩm Vi tiếp tục trả lời: "Phá sản? Đúng là Tinh Nặc gặp nguy cơ, nhưng nguy cơ đó đã được giải quyết, không còn vấn đề quá lớn. Nói về phá sản vào lúc này là quá sớm."

 

"Mối quan hệ giữa tôi và Tần Khiêm là gì? Tôi là chủ nợ của anh ta, hồi trước khi còn học đại học, mỗi lần anh ấy luôn mượn tài liệu của tôi để chép nhưng không bao giờ nhớ mà trả lại. Làm hại tôi sau đó phải luôn làm luôn hai phần tài liệu để cho anh ấy mượn."

 

Khán giả bình luận: [Anh ta không phải tốt nghiệp đại học vô danh sao?]

 

Thẩm Vi cười ngượng ngùng: "Thật ra, người nói câu này học đại học nào? Ít nhất trong mắt tôi, trường đại học này vẫn rất tốt."

 

Vì là chương trình tương tác, nên hầu hết mọi người đều rất lịch sự.

 

Tuy nhiên, vẫn có một số tiếng xì xào: [Ý của Thẩm Vi là cô ấy hồi học đại học, học cùng trường với Tần Khiêm?]

 

[Tiểu thư nhà giàu sao? Nói là xuất ngoại cho dễ nghe chứ ai mà chả biết sang bên đó bỏ tiền ra mua bằng? Cười chết chế rồi!]

 

[Người còn lại thì là công tử nửa vời, vẫn là là một tên vô dụng chỉ biết khoe khoang!]

 

[Đại học gà rừng nước ngoài không kỳ thị đại học gà rừng trong nước, cũng coi là tương đối hiền lành rồi haha.]

 

[Trời ơi, ban đầu nhìn cô ta tiến lùi có chừng mực, nho nhã lễ độ, hóa ra đều là hàng pha-kè ư?]

 

[Vẫn là Âu tỷ của chúng ta giỏi hơn, chị ấy tốt nghiệp Học viện Hý kịch Trung ương chính quy. Đây là nỗ lực dựa vào thành tích bàng thân tiến lên đúng nghĩa đấy.]

 

[Đúng! Đúng!]

 

Thẩm Vi nhìn những bình luận này: "Vậy hôm nay đến đây thôi. Thi vào trường đại học danh tiếng đáng để khoe khoang, nhưng không phải là lý do để gièm pha người khác. Xin mọi người hãy giữ thiện chí."

 

Ống kính chuyển đến tầng dưới, Tôn Lê nhìn màn hình cười lạnh lùng: "Lúc nào cũng tỏ ra thanh cao, hóa ra chỉ là một đứa con gái không có suy nghĩ, không có học vấn đàng hoàng!"

 

"Cô ấy có thể mua bằng cấp, nhưng vẫn mạnh hơn bà chị gấp trăm ngàn lần đấy. Những lời lúc trước cô ấy vừa khuyên bà chị, bà chị nên nghe lọt tai một ít chứ đừng phí tâm sức." Hà Dương không thể kìm nén được mà mỉa mai một câu.

 

Tần Khiêm, người vẫn luôn ngồi im lặng, bỗng lên tiếng: "Tần Phỉ, cậu và Thẩm Vi học chung lớp cao trung, sao không nói Thẩm Vi tốt nghiệp trường nào?"

 

Anh lại hỏi: "Diệp Hiểu Âu, cô và nhà Thẩm gia quan hệ tốt như vậy, cô còn coi Thẩm Vi như chị em ruột, nghe thấy nhiều người chửi bới Thẩm Vi như vậy mà vẫn thoải mái đến thế? Đừng nói cô cũng như họ, vẫn luôn coi rằng bản thân cô tốt hơn Thẩm Vi?"

 

Tần Khiêm bước từ mép sân vào giữa: "Ngoài việc ăn uống bên ngoài, giới nhà giàu còn quan tâm đến giáo dục của con cái. Vậy hay là chúng ta cùng chia sẻ con đường trưởng thành của bản thân một chút? Để mọi người biết một chút, con trai thừa kế xuất sắc của hào môn được bồi dưỡng như thế nào?"

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play