Thẩm Trạm yên lặng uống canh, trong lòng anh thầm mong có thể ăn sạch sẽ hết tất cả những gì Lạc Anh làm. Có lẽ ban đầu còn có chút hoài nghi, hoài nghi chỉ là trùng tên trùng họ, hoài nghi chỉ là diện mạo tương tự, nhưng ăn xong bữa này, Thẩm Trạm trong lòng đã hoàn toàn chắc chắn.
Lạc Anh, chính là Lạc Anh. Cô ấy từ trong trò chơi bước ra thế giới thực, vì vậy mới hoàn toàn biến mất khỏi trò chơi. Nhưng tại sao người khác lại không có một chút ký ức nào về cô ấy? Công ty game cũng đã phủ nhận điều đó, mà chỉ có mình anh là vẫn nhớ rõ?
Thẩm Trạm không biết, nhưng trong lòng anh lại có một niềm vui nhỏ nhoi.
Chỉ có anh biết cô ấy đang ở đây, chỉ có anh hiểu về cô ấy.
"Lão Hạ, nói thật đi, bữa ăn này của chúng ta đêm nay hết bao nhiêu tiền? Nếu giá ổn, tôi sẽ mang người nhà đến ăn cùng," Nhiếp ảnh gia trêu đùa, vỗ vỗ tay áo Hạ Hiểu Phong, ngồi cạnh Thẩm Trạm.
"Cô chủ nói không có món ăn gì quá quý giá, một bàn 888, tôi thấy mức giá này còn thấp quá," Hạ Hiểu Phong trả lời một cách nghiêm túc.
"Thật sao? Cái giá này sao mà tin nổi, riêng hương vị và tay nghề thôi mà chỉ 888?" Nhiếp ảnh gia quả thực không thể tin vào tai mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play