Nữ Xuyên Không Hôm Nay Có Ổn Không Vậy?

2


3 tuần

trướctiếp

2.

Thẩm An Nhiên cười một cách hồn nhiên, khẽ đè tay ta lại, tiếp tục ngọt ngào với Tống Thời Ngôn.

“Lúc nãy ca ca nói thích nữ tử như thế nào cơ?”

“Là như thế này sao?”

Nói xong, nàng ấy vung tà váy lên, lộ ra một đôi hài cong xinh đẹp.

Vải quấn chân màu xanh dương bị nàng ấy chậm rãi tháo ra.

Một đôi chân bó tinh xảo… bất ngờ hiện ra trước mặt.

Đây là gót sen ba tấc trong truyền thuyết à?

Ta chỉ sững sờ một chút, sau đó lập tức tỉnh táo lại.

Nàng ấy đang làm gì thế?

Chân của nữ tử chỉ có thể cho phu quân thấy, sao lại tùy tiện lộ ra ngoài như vậy được?

Đầu nàng ấy cũng bị cửa kẹp sao?

Ta nghi ngờ nhìn Thẩm An Nhiên.

Nói một cách chính xác, nàng ấy đã không phải Thẩm an Nhiên nữa.

Thẩm An Nhiên là muội muội họ hàng xa của ta.

Ba năm trước, cha mẹ nàng ấy mất, nàng ấy chạy tới phủ tướng quân nương nhờ.

Nửa tháng trước, sau khi rơi xuống nước được cứu lên, trong thân thể của nàng ấy bỗng xuất hiện một nữ tử xuyên không và một hệ thống.

Mà ta, cũng bất ngờ có thuật đọc tâm, có thể nghe được tiếng lòng của nàng ấy.

Theo những gì nàng ấy trò chuyện với hệ thống, ta biết nàng ấy đến để treo ta lên đánh.

Một ngày trước, hệ thống nhắc nhở nàng ấy, nói phải kiên định đi bước đầu tiên trong kế hoạch.

Nhìn hai người trước mặt nói chuyện với nhau, đầu ta bỗng nảy ra một suy nghĩ.

Chẳng lẽ việc đầu tiên để treo ta lên đánh chính là cướp đi vị hôn phu của ta?

Nực cười, một nam nhân nông cạn xấu tính mà thôi, ai thèm quan tâm?

Còn không đau lòng bằng việc đoạt mất chó của ta đâu.

Nữ tử xuyên không đơn thuần này sẽ không bị hệ thống lừa gạt đấy chứ?

Ta còn đang nghi ngờ thì Tống Thời Ngôn đã lộ ra vẻ điên cuồng.

Yết hầu hắn lên xuống liên tục, chỉ hận không thể ôm chiếc chân nhỏ này vào trong lòng để gặm.

“Nhất loan nhuyễn ngọc lăng ba tiểu, lưỡng biện hồng liên lạc bộ khinh.”

“An Nhiên muội muội, đôi chân ngọc này của muội đáng giá nghìn vàng đó!”

Hả?

Đôi chân này?

Đáng giá nghìn vàng?

Ta kinh ngạc mở to hai mắt, nhìn thật kỹ chân nhỏ của Thẩm An Nhiên.

Nói thật, đây là lần đầu tiên ta quan sát chân nhỏ của nữ tử ở khoảng cách gần.

Bốn ngón chân và mu bàn chân bị bẻ gãy, cong cong úp về phía lòng bàn chân, vặn vẹo biến hình, cả bàn chân trông như một búp măng.

Hình như còn có mùi… hơi kỳ cục…

Đây… không phải là hai cái móng dê luộc sao?

Ngoài vặn vẹo méo mó và biến thái ra thì có liên quan gì tới hai chữ “xinh đẹp” đâu?”

Chân kiểu này đi đường cũng tốn sức, sao cưỡi ngựa đánh trận được?

Khi ta đang oán thầm thì Tống Thời Ngôn đã si mê đến điên đảo thần hồn.

Hắn quỳ một chân trên đất, ngây ngốc nhìn vào chân nhỏ biến dạng kia.

“An Nhiên muội muội, chỉ có nữ tử như ngươi mới xứng với ta. Ta bằng lòng cưới ngươi làm thê tử.”

“Còn tỷ tỷ ngươi thì để nàng làm thiếp đi.”

Hừ…

Ta cảm ơn tổ tông mười chín đời nhà ngươi!

Ai muốn làm thiếp cho tên ngu xuẩn như ngươi?

Mặt hàng thiểu năng như này, một đao ta có thể chém năm tên đó!

Tiếng của hệ thống vang lên trong thân thể Thẩm An Nhiên: “Ký chủ, không được yêu mới là người thứ ba, đừng bị đạo đức áp đặt nữa, mau cướp vị hôn phu của nàng đi.”

Mặt Thẩm An Nhiên vẫn lộ vẻ yếu đuối, liếc mắt đưa tình với Tống Thời Ngôn.

Nhưng trong lòng lại đang bão táp mưa sa, đấu võ mồm với hệ thống.

“Hệ thống, nghe logic nói chuyện của ngươi thì hẳn là trực tràng thông thẳng tới đại não đấy nhỉ?”

“Đâu chỉ là không có đạo đức, đây là không có liêm sỉ luôn đó!”

“Người thứ ba được yêu hay không thì cũng là người thứ ba. Đừng có đánh tráo khái niệm để che giấu sự dơ bẩn của mình.”

“Hơn nữa, cướp đi một tên nam nhân thối tha, khó ưa như vậy cũng được tính là treo lên đánh nàng ta sao?”

“Nam nhân ngu ngốc như vậy có ném ra cống cũng chưa chắc có ai thèm nhặt, ngươi lại bảo ta đi dụ dỗ hắn ta?”

“Để ta công lược nam nhân kém cỏi kiểu này đúng là hạ phong độ của ta! Không biết ai dùng chân thối thiết kế ra hệ thống thiểu năng như ngươi nữa!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp