Có lần Nghiêm Khuynh cho rằng khi gặp lại, Vưu Khả Ý sẽ khóc. Thế nhưng khi cô mở cửa và nhìn anh, lại nở nụ cười như ngày trước.
Cứ như cô đang đón người chồng vừa ra khỏi nhà vào lúc sáng, mặc đồ bộ đứng trước cửa, nhìn thang máy trước mặt đang từ từ mở ra, đưa người mà cô chờ đợi trở về.
Bước chân của Nghiêm Khuynh trĩu nặng như đeo ngàn cân, còn cô lại dịu dàng cong khóe môi, dùng giọng nói khẽ khàng mà anh đã nhung nhớ thật lâu nói: “Anh về rồi.”
Một câu nói ‘Anh về rồi’, đã vứt đi hết mọi sự chờ đợi trong cô đơn và nỗi giày vò trong đau khổ của gần năm năm qua.
Chỉ có vui mừng, không hề oán trách.
Anh về là tốt rồi.
Về là tốt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT