Trong mắt Nghiêm Khuynh có thoáng ý cười, sau đó còn lắc đầu một cách rất nghiêm túc, “Con yên tâm, chú là người nói đạo lý, chưa đánh người bao giờ.”
Lô Tư Viễn thở phào, gật đầu tỏ vẻ hài lòng, đưa mắt nhìn đồng hồ trên tường thì la toáng lên, “A, phải về ăn cơm rồi!” Sau đó chạy nhanh như chớp.
Vưu Khả Ý ôm trán, đứng thẳng người nói với mấy cô bé còn lại: “Thôi được rồi, hôm nay mọi người về nhớ phải tập lại động tác chúng ta mới học hôm nay nhé! Có thể về ăn cơm rồi!”
Tụi nhỏ hoan hô rồi chạy ra khỏi lớp.
Chỉ có Nựu Nựu, lúc chạy giữa chừng thì như vừa sực nhớ cái gì đó, xoay người quay lại, kéo tay áo Vưu Khả Ý, thì thầm: “Cô Vưu ơi, em có chuyện muốn nói với cô…”
Cô nhóc vừa nói vừa cảnh giác quay đầu nhìn Nghiêm Khuynh.
Rất hiển nhiên, tụi nhỏ này đều thiên vị những người khác nhau. Lô Tư Viễn thích Nghiêm Khuynh hơn, còn rõ ràng Nựu Nựu lại là người của Vưu Khả Ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play