Trong một tuần Nghiêm Khuynh nằm viện, ngày nào Vưu Khả Ý cũng đến bệnh viện thăm anh. Kì kiểm tra cuối kì đã chấm dứt, chương trình của học kì này đã hoàn tất, ngoại trừ những lúc đến trung tâm huấn luyện dạy múa cho lũ trẻ con thì tất cả thời gian còn lại, cô đều dành cho Nghiêm Khuynh.
Mẹ hạ tối hậu thư cho cô qua điện thoại: “Vưu Khả Ý, mẹ cho con kì nghỉ đông cuối cùng, con giải quyết mọi việc ở trung tâm huấn luyện đi, sau đó dẹp hết. Thực tập của học kỳ sau, vào đoàn đi!”
Vưu Khả Ý cầm di động im lặng không đáp, cuối cùng chỉ nói một câu: “Con nghe rồi, mẹ.”
Là nghe rồi, không phải đồng ý.
Vì không muốn cãi vã nữa, thế nên ngay cả phản đối cũng không muốn nói.
Suốt cả tuần, tối nào cô cũng bật sẵn nồi cơm điện, sáng dậy thì đã có cháo được giữ nóng ngon lành. Bảy giờ cô dậy, lục đục trong bếp nấu chút thức ăn, sau đó cho vào hộp, cuối cùng mới đổ cháo vào cà mên giữ nhiệt.
Đồ ăn là bữa trưa, cháo là bữa sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT