Cô nhớ tới những lời Nghiêm Khuynh từng nói với mình.
‘Vưu Khả Ý, tôi là côn đồ, là một kẻ không có việc làm, không phải một đại ca giới xã hội đen uy phong lẫm liệt như trong tưởng tượng của em. Tôi không làm những chuyện như cướp của người giàu chia cho người nghèo, đó là việc của Robin Hood. Chuyện theo đuổi chính nghĩa cũng chẳng liên quan đến tôi, đó là bát cơm của cảnh sát. Tôi chỉ là một kẻ hô đánh gọi giết sống bên rìa pháp luật mà thôi, em hãy nhìn cho kĩ.’
 ‘Nhìn rõ tôi là ai, nhìn rõ em đang giao tiếp với hạng người nào. Thông cảm không phải là cái cớ em dựa vào để tùy tiện làm bậy, tôi nói lại lần nữa, hi vọng em thật sự nghĩ cho bản thân, lo lắng cho người thân của mình, đừng kết luận bừa bãi biến tôi thành một gã đáng thương cần sự ấm áp và thương hại của một thiên kim tiểu thư như em.’
 Cô ngơ ngác ngồi ở đó, tựa như bỗng dưng lúc đó mới ý thức một điều, có lẽ anh thật sự không phải một kẻ lưu lạc cần sự ấm áp và quan tâm của người khác.
Anh không phải kẻ yếu.
Anh chỉ là một gã chưa bị kẻ mạnh đánh bại trong cái thế giới cá lớn nuốt cá bé này, thế nên không ngừng nuốt những kẻ yếu còn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play