Bỏ Lỡ

Chương 3:


5 tháng


Đúng là tuổi trẻ ngây dại vì một nụ cười của ai đó mà trong lòng đã gợn sóng cả lên . Trong quãng đời học sinh chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã được “đẩy thuyền “ rồi đúng chứ? Và tôi thì không ngoại lệ , tôi với cậu ấy được ghép đôi trong lớp không chỉ là lời trêu đùa từ các bạn mà ngay cả cô chủ nhiệm lớp cũng vậy . Cô chủ nhiệm lớp tôi dạy toán mà hồi đấy đến tiết của cô là chúng tôi sợ lắm ,không làm bài tập ,giải bài sai là y như rằng sẽ có cây thước kẻ chực chờ sẵn sàng bổ nhào vào tay tụi tôi . Cô tôi còn có trò khiến ”tình cảm anh em” tụt dốc không phanh khi ai mà sai thì sẽ để bạn cùng bàn đứng dậy “thi hành án” và tôi với Dương không thoát khỏi cảnh đó . Lần đầu hiểu được cảm giác thiên vị là như thế nào, Dương  là trò cưng của cô chủ nhiệm nên cậu chàng hay thoát khỏi mấy cái hình phạt này lắm, chỉ có tôi là đứa xui xẻo thôi nhưng bạn cùng bàn tôi ra tay cũng khá nhẹ đó . Nhìn cái thước trong tay cậu ấy mà tôi chỉ dám liếc rồi nhắm tịt mắt lại tưởng tượng ra một màn “ mưa máu” sắp xảy đến .

“ Này ,sợ gì chứ cái này cũng không đau mấy đâu, tớ đánh nhẹ thôi ” 

Sau khi nghe thấy tôi cũng từ từ mở mắt ra miệng lẩm bẩm :" có chắc là không đau không ?" 

“ Ừ thì vẫn đau nhưng sẽ ít thôi,chuẩn bị chưa ?” 

Mặc dù nói là không đau mấy nhưng theo bản năng tôi vẫn rút vào rồi lại bỏ ra ,thập thụt như chơi chi chi chành chành vậy , cô cũng mất kiên nhẫn nên tôi quyết định tới luôn 

“ Nào đánh đi , lần này tớ hứa không rụt lại nữa ” 

“ Ok , cố chịu chút nhé ” 

Cây thước vung lên đánh  cái bét xuống tay tôi ôi sao mà vừa đau vừa rát vậy, mắt tôi có chút ánh nước  nhìn thảm vô cùng . Còn tận 4 cái nữa trời đất nó kêu không đau mà sao đau vậy trời nhưng cũng công nhận là lực nó vung xuống không có mạnh bằng mấy cặp đôi trước. Thường thì bọn tôi hay lấy mấy vụ này ra trả thù đùa cợt nhau lắm không có vụ đánh xong là từ mặt nhau đâu. Cố chịu xong 4 cái nữa là xong tay nào tay nấy đỏ ơi là đỏ , vừa đi xuống ai cũng nhìn tôi mà lúc đấy có biết ngại là gì đâu tôi cứ nhìn mấy đứa bạn thân từ hồi cấp 1 rồi cười. Tôi vừa về chỗ ngồi thì nó cũng về đến , nó hỏi tôi :" không đau sao mà cười hớn hở thế ?" 

“Đau chứ ,m xem tay t nè đỏ hết cả rồi” vừa nói tôi vừa chìa tay cho nó xem 

Chợt trong tay tôi có một chiếc kẹo bạc hà, tôi cười nhìn nó:" cho t à ?" 

“ Ừ , đằng nào t cũng mua đầy ” 

“ Ôi thế sao cho t một cái ? ” 

“ M ăn thế thôi"

Tôi vẫn vui vẻ ăn kẹo nó đưa cho ,kẹo ngọt mà cậu chàng cũng ngọt nữa :))))


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play