Hàn Trí Viễn cúi đầu, không nhìn thấy gương mặt Sở Phất Duy, chỉ có thể nhìn thấy lỗ tai của cô, màu trắng ngọc ẩn hiện trên mái tóc dài mềm mại.
Rõ ràng anh đang bị đè nén, nhưng trên người lại không cảm thấy nặng nề, làn da trước ngực cách lớp áo mỏng manh, cảm nhận được hơi thở của cô, lại làm cho lục phủ ngũ tạng của anh nhẹ nhàng lên, không dám lên tiếng chút nào, sợ quấy nhiễu đến cô.
Sở Phất Duy đem khuôn mặt chôn ở trong lòng anh, một lát sau, nhận thấy tư thế không được tự nhiên, lại cọ cọ ở trên người anh, đột nhiên xoay đầu lại, nghiêng người gối lên anh, nâng ánh mắt lên, giống như ngôi sao trộn lẫn ủ rũ.
Ánh sáng phòng khách quá mạnh, trong hành lang kính không thắp đèn nhưng vẫn bị ánh sáng mông lung yểu điệu bao phủ, chiếu sáng đôi mắt và môi của cô. Không liên quan đến tình cảm, chỉ vì trong lòng là cô, cho nên đều có thể hấp dẫn người ta.
Yết hầu Hàn Trí Viễn khẽ nhúc nhích, anh không hiểu vì sao lại có chút ảo não, lúc này nghĩ lại sự phóng túng thường ngày của cô, thế cho nên chỉ có thể cẩn thận, nhìn trước ngó sau.
Sở Phất Duy như có thuật đọc tâm, cô vươn một ngón tay, chọc ngực anh, xấu xa nói, "Đừng quên ước pháp tam chương."
"Hiện tại anh đang rối rắm một chuyện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play