Cuối cùng, Hàn Trí Viễn không phủ nhận quan điểm "Cháu trai lớn rồi không giữ được", nhưng vẫn kiên trì ở lại, để Sở Phất Duy đi chơi thật tốt.
Tới gần Tết Âm lịch, Sở Phất Duy theo Hàn Trí Viễn đến biệt thự thăm ông cụ Hàn, ngay sau đó liền ra nước ngoài cùng cha mẹ, rời khỏi Hải Thành lạnh lẽo ẩm ướt, đi tới bãi cát tràn đầy ánh mặt trời.
Đây là ngày nghỉ khó có được của một nhà ba người, rời xa mùa đông và bận rộn trong nước, tự do tự tại dạo bước trên đường.
Khí hậu nhiệt đới làm cho bầu trời xanh thẳm, Sở Phất Duy thay quần áo mùa hè, ban ngày bồi Sở Tình đến cửa hàng nhỏ trung cổ, đào trang sức đặc sắc ở chung quanh, so sánh với châu báu xa xỉ kinh điển, Sở Tình càng thích đồ vật cổ xưa đơn giản.
Vào lúc hoàng hôn, Sở Phất Duy đi dạo bên bờ biển cùng Hà Đống Trác, thỉnh thoảng nhặt được vỏ sò hoặc cua, rồi đến quán cà phê ven biển gặp mẹ. Sở Tình không muốn làm bẩn giày, sau khi thủy triều xuống sẽ không đi bãi biển, một mình ở trong tiệm chờ hai cha con.
Ba người vừa gọi đồ ăn đơn giản và cocktail, vừa thưởng thức cảnh hoàng hôn rực lửa, không cần phải đến nhà hàng Michelin đắt tiền thì mới có được niềm vui du lịch vô tận.
"Bọn anh vừa mới nhìn thấy người Trung Quốc mặc Hán phục." Hà Đống Trác kéo ghế ra, xúc động nói, "Cũng là một cô bé, trang bị còn rất đầy đủ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play