Dư Noãn Noãn ôm chén nước ngồi xuống, cái miệng nhỏ nhấp từng ngụm nước ấm. Vừa uống, cô vừa nghe Hứa Thục Hoa lên tiếng:
“Trời lạnh thế này, ở nhà vẫn là thoải mái nhất.”
Tuy rằng bên chỗ Thẩm Đạc rất ấm áp, nhưng dù có thế nào thì đó cũng không phải nhà mình. Không thể muốn đến lúc nào thì đến, muốn đi lúc nào thì đi.
Nhà mình tuy không đẹp, không ấm áp bằng, cũng chẳng tiện nghi như vậy, nhưng dù sao cũng là nhà mình, cảm giác vẫn thoải mái hơn.
Dư Hải không tiếp lời, mà trong lòng lại lo nghĩ chuyện khác.
“Mẹ, mẹ xem hôm nay tuyết rơi dày như thế, sáng mai làm sao đưa Noãn Bảo và bọn nhỏ đi học đây?”
Tuyết đã ngừng rơi, nhưng ai biết đêm nay có tiếp tục hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT