Hứa Thục Hoa nhìn theo bóng Trần Chấn Hưng rời khỏi, lúc này mới cúi xuống nhìn Dư Noãn Noãn trong lòng mình.
Nhìn chằm chằm vào mái tóc của Dư Noãn Noãn một lúc lâu, Hứa Thục Hoa mới bật cười, quay sang Dư Chấn Dân nói: “Không ngờ đấy, ông cũng biết làm chuyện này cơ à!”
Dư Chấn Dân cười đắc ý: “Tất nhiên rồi! Đã biết từ lâu rồi, chỉ là trước đây chưa có cơ hội. Sau này...”
Ông nói đến đây thì ngừng lại, liếc mắt nhìn Hứa Thục Hoa đầy do dự.
Thái độ của ông khiến Hứa Thục Hoa buồn cười không chịu được, bà trêu: “Ông muốn chải thì cứ chải, tôi chẳng lẽ lại buộc tay ông lại không cho chải tóc cho Noãn Bảo sao?”
Dư Chấn Dân vội xua tay: “Đâu có, đâu có! Vậy nói thế này nhé, từ giờ buổi sáng tôi sẽ chải tóc cho Noãn Bảo.”
“Ông cứ chải đi.” Hứa Thục Hoa đáp, nghiêm túc nhìn mái tóc Dư Noãn Noãn rồi hạ giọng nói: “Chải còn đẹp hơn tôi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play