Nghe thấy tiếng cười, Dư Noãn Noãn ngạc nhiên, có chút khó hiểu quay sang nhìn người đàn ông đang dừng công việc. Cô đặt hai tay lên chiếc xẻng nhỏ, nghiêng đầu hỏi:
“Chú ơi, sao chú lại cười?”
Lưu Hồng Quảng nghe câu hỏi của Dư Noãn Noãn, không những không trả lời mà còn cười lớn hơn:
“Cười cháu đó, Noãn Bảo! Sáng nay ăn mấy bát cơm mà bụng đã thế kia rồi?”
“Một bát thôi mà!”
Dư Noãn Noãn trả lời, đôi mắt tròn xoe đầy khó hiểu, không biết tại sao Lưu Hồng Quảng lại hỏi như vậy.
Lưu Hồng Quảng cúi xuống, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc vào bụng nhỏ của Dư Noãn Noãn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT