Ông Tạ đã giải thích qua về củ mài, Hứa Thục Hoa nghe xong liền hiểu rõ. Dù không phải chuyên gia, nhưng rốt cuộc đã trồng trọt hơn nửa đời người, chỉ cần nghe một vài câu là bà đã hiểu ngay.
Củ mài này cũng giống như khoai tây hay khoai lang đỏ, sự khác biệt không quá lớn. Cách trồng và bảo quản cũng tương tự. Chỉ cần đem củ mài về nhà, bỏ vào hầm là được.
Khi ăn cơm chiều, Hứa Thục Hoa bất ngờ nghĩ đến một vấn đề: “Ông Tạ có một hầm lớn đủ chứa đống củ mài như vậy không?”
Với số lượng củ mài này, chắc chắn cần một hầm khá lớn để bảo quản!
Nghe vậy, Dư Hải không nhịn được cười lớn, suýt nữa thì sặc, nhưng cuối cùng cũng nuốt hết thức ăn trong miệng, rồi quay lại nghiêm túc giải thích: “Mẹ, ông Tạ không mua củ mài để ăn đâu, hầm chẳng để chứa, ông ấy định bào chế thành dược liệu mà.”
“Bào chế thế nào?” Hứa Thục Hoa tò mò hỏi.
Dư Hải lắc đầu: “Cái này con đâu có biết. Nhưng con nghe nói, củ mài đã bào chế ở tiệm của ông Tạ rất quý, có thể bán với giá rất cao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT