Mặc dù đứng dưới chót, nhưng năm đó nếu anh có thể từ một tiểu tử quê mùa leo lên được chức Trung tá, lại là bộ đội đặc chủng, có thể tưởng tượng được bản lĩnh không nhỏ, lập công không ngừng, lại có thể chịu cực khổ, được phía trên nhìn trúng, chỉ là một năm hay nửa năm sẽ được điều đến thành phố đi.
Bây giờ nghe nói làm như vậy, đối với anh mà nói cũng là chuyện tốt.
Sợ rằng chưa tới mấy năm sẽ lên tỉnh, sau này chắc chắn sẽ có tiền đồ.
Còn Lâm Hạnh, đối với cô ta mà nói thì Khổng Yên chỉ cảm thấy buồn nôn.
Trước đây không lâu, ra ngoài hẹn hò với Tống Thanh Phong còn thấy cô ta, đang khoác tay một người đàn ông đầu bự tai to, nghe Tống Thanh Phong nói chính là từ bên Thượng Hải tới, đến đây đầu tư làm ăn.
Lâm Hạnh và Diêu Kiến Văn lúc đầu làm ăn còn rât tốt, nhưng sau khi ly hôn với Triệu Vệ Quốc liền sa sút không cứu được, trước kia cô có một người chồng sĩ quan, bất kể ai làm gì cũng đều để lại cho cô mặt mũi, hôm nay ai cũng có thể đạp lên đầu cô.
Diêu Kiến Văn thấy cô càng lúc càng qua lại với nhiều người đàn ông, cũng chịu không nổi quyết định rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play